“Vậy cậu đi đi.” Hứa Thư nói, “Tôi đi đun nước nóng cho anh ấy trước.”
Trương Hàng gật đầu, "Được, hôm nay cô Hứa vất vả rồi."
"Không sao."
Trương Hàng vội vàng đi ra ngoài, cửa phòng đóng lại, trong phòng ngủ cực lớn chỉ còn lại hai người bọn họ.
Cách bày trí ở đây rất đẹp, từ đây có thể ngắm cảnh đêm đẹp nhất của Nam Chiếu.
“Tôi đi đun nước cho anh,” Hứa Thư nhẹ giọng nói, “Được chứ?”
Người nằm im thin thít.
Cô mỉm cười: "Một phút nữa, tôi hứa, một phút nữa tôi sẽ quay lại."
Lời vừa dứt, Thẩm Từ Sinh liền buông tay.
Hứa Thư ra khỏi phòng ngủ, lấy cốc hứng nước ấm vào, rồi đưa cho người trong phòng ngủ.
Thẩm Từ Sinh lật người nằm ngửa ra, cởi vài cúc áo trước ngực.
Đặt nước lên bàn, cô đắp chăn cho anh.
“Hôm nay tâm trạng anh không tốt sao?” Hứa Thư ngồi xổm xuống bên cạnh anh hỏi.
Người đàn ông không phát ra tiếng, như thể anh không có sức để nói.
Rượu hôm nay cực kỳ nặng.
Bây giờ Thẩm Từ Sinh rất im lặng, không khóc hay nháo lên.
Hứa Thư nhìn anh cười nhẹ.
Mưa đêm đập vào cửa sổ, xung quanh hoàn toàn tĩnh mịch.
Khi Trương Hàng mua thuốc trở về, Thẩm Từ Sinh vẫn còn thức, Hứa Thư đang ngồi trong phòng khách gửi tin nhắn cho Triệu Niên Niên.
Người bên kia hỏi cô tại sao vẫn chưa về.
Hứa Thư: [Mình còn có việc, có thể sẽ về hơi trễ]
Triệu Niên Niên trở nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-tong-toi-khong-muon-lam-the-than-cho-bach-nguyet-quang-cua-anh/2716873/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.