Thời tiết Nam Chiếu những ngày này rất tốt, vẫn là mùa xuân nhưng nắng nóng như mùa hè.
Hứa Thư dậy sớm, ngồi vào bàn, bắt đầu ăn sáng.
Người nằm trên giường bị tiếng động nhỏ đánh thức: “Hứa Thư, hôm nay cậu còn chạy bộ buổi sáng không?”
Cô khẽ "ừ" một tiếng.
Triệu Niên Niên lật người, thở dài nói: "Mình thật hâm mộ cậu, cậu đúng siêng năng mà."
Mỗi ngày cô đều chạy bộ vào buổi sáng rồi đi bộ vào buổi tối, vào lớp thì cô không nói chuyện, sau giờ học còn đọc sách.
Nếu cả ngày ngày không có lớp học, có lẽ Hứa Thư có thể vẽ hai mươi bức tranh sơn dầu chỉ trong một ngày.
“Dù sao cũng không có chuyện gì làm.” Cô nhét một mẩu bánh mì nhỏ vào miệng.
Triệu Niên Niên tựa hồ có chút mờ mịt nhắm mắt lại, "Thẩm tổng, gần đây không tìm cậu sao?"
Nghe đến chuyện này, Hứa Thư không phản ứng.
“Anh ấy…anh ấy bận quá.” Cô mỉm cười, “Hơn nữa, tại sao anh ấy lại phải tìm mình?”
Tiếng cười của cô quá thoải mái, như thể cô thực sự không bị ảnh hưởng chút nào về chuyện này.
Triệu Niên Niên đương nhiên hiểu ý nghĩa của những lời đó.
"Cậu đừng quá để tâm, người như Thẩm tổng so với những người bình thường như chúng ta có rất khác biệt, còn chưa nói đến các bữa tiệc tùng, xa hoa, xa xỉ gì gì đó nữa."
Đương nhiên cô biết sự khác biệt giữa họ có thể không chỉ là một chút.
Không biết vì sao, Hứa Thư nhớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-tong-toi-khong-muon-lam-the-than-cho-bach-nguyet-quang-cua-anh/2716871/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.