"Có gì sai sao?"
“Có rất nhiều điều sai nữa là.” Lục Nghiêu thở dài, “Anh ăn nói như vậy là làm nhục con gái người ta, cô ấy không vui là chuyện bình thường.”
Vậy cô buồn vì chuyện gì?
Lục Nghiêu cười nói: "Nhị thiếu gia, trên thương trường anh ăn nói rất giỏi, nhưng yêu đương vẫn là quá kém cỏi."
Thẩm Từ Sinh lườm cậu ta một cái: “Vào vấn đề chính đi.”
"Được, được, để tôi nói về điểm mấu chốt cho anh biết."
“Theo đuổi con gái không được nói như vậy, nhất định phải thay đổi cách nói.” Lục Nghiêu bắt đầu làm giảng đạo, “Ví dụ như, anh có thể nói với cô Hứa là tôi không biết chọn quà, vậy lần sau cô đi chọn với tôi được chứ."
Đó là nghệ thuật của ngôn ngữ.
Khi Lục Nghiêu nghe thấy lời này, anh vẫn không có biểu hiện gì trên khuôn mặt, luôn cảm thấy mình làm đúng.
Cuối cùng vẫn là vấn đề chọn quà mà thôi.
Đã như vậy thì cần gì phải bận tâm, chỉ cần mua rồi gửi qua không phải là thuận tiện nhất sao?
"Nhị thiếu gia, anh hiểu không?"
Anh gật đầu lấy lệ.
"Rất dễ, tôi sẽ chờ tin tốt của anh."
Thẩm Tự Sinh không trả lời, lấy chiếc áo khoác trên ghế sô pha da đứng dậy rời đi, Lục Nghiêu đưa anh đến gara ngầm.
Hai người vào thang máy, Lục Nghiêu đột nhiên hỏi: "Vậy anh tính làm gì với phu nhân, Nhị thiếu gia, anh thật sự muốn đối đầu với bà ấy."
“Mấy năm nay, tôi đã bao dung cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-tong-toi-khong-muon-lam-the-than-cho-bach-nguyet-quang-cua-anh/2716869/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.