Ngày hôm sau Hứa Thư dậy rất sớm, cô cố gắng tắm rửa trong im lặng nhất có thể, nhưng Triệu Niên Niên còn đang ngủ vẫn thức.
"Sao thức sớm vậy?"
“Ừ.” Hứa Thư còn đang thu dọn đồ đạc, bỏ vào túi, “Mình phải giúp thầy Mạc coi thi.”
Triệu Niên Niên ngồi dậy dụi dụi mắt: "Được, vậy mình sẽ chờ câuh ăn trưa."
“Được, coi thi xong mình sẽ nhắn tin cho cậu.” Nói xong liền đóng cửa đi ra ngoài.
Đêm qua trời có mưa nên mặt đất không khô lắm, nhưng đổi lại không khí hôm nay rất tốt.
Có người đeo bảng vẽ trên lưng đi qua, tiếng chuông xe đạp pha cùng tiếng gió thổi vi vu, các táng cây cũng đung đưa thdo gió.
Mọi thứ diễn ra hết sức bình thường, nhưng hình bóng ai đó lại hiện lên trong tâm trí cô.
Thành thật mà nói, Hứa Thư vẫn không thể hiểu được tại sao anh lại mời cô đến tham dự tiệc đính hôn của anh.
Dù cho cô đã nghĩ ra vô số lý do thì cô vẫn cảm thấy vô lý vô cùng.
Nếu cô từng chọc giận ông chủ lớn như anh, thì anh cũng có thể nghĩ ra những cách khác để trả thù cô mà.
Nhưng anh lại để cô đi dự tiệc đính hôn của anh, càng nghĩ càng thấy quá kì lạ.
Mọi người vào phòng thi, Hứa Thư phát bài xong thì lên trên bục giảng đứng quan sát.
Bài thi kéo dài một tiếng rưỡi, thời gian này đối với cô không quá dài.
Nhưng hiện tại, cô lại không có chuyện gì khác để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-tong-toi-khong-muon-lam-the-than-cho-bach-nguyet-quang-cua-anh/2716860/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.