Giữa tháng năm, Thẩm Từ Sinh bắt đầu bận rộn, nhưng anh vẫn dành thời gian đến đón cô đi ăn tối.
Lúc trời về chiều, bên ngoài trời đầy mây đỏ.
Hứa Thư ngồi trên ghế lái phụ, không lẻ anh thật sự muốn làm tài xế của cô thật sao.
“Em muốn ăn gì?” Anh nhìn cô.
“Không biết nữa.” Hứa Thư cười nói: “anh Thẩm muốn ăn cái gì thì có thể dẫn tôi đi.”
Thẩm Từ Sinh là một người thích đưa ra quyết định của mình, anh rất hiếm khi hỏi ý kiến của người khác.
Vậy nên anh sếp nào đó hài lòng với câu trả lời của cô.
"Vậy chúng ta đến chỗ Lục Nghiêu chơi được không?" Anh nói.
Chiếc xe quay đầu, ra khỏi đường cao tốc, cũng có nhiều phương tiện hơn, xe từ từ chạy chậm lại.
Ngừng đèn đỏ, Thẩm Từ Sinh chống tay lên cửa sổ, ngón trỏ để lên má, nghiêng đầu nhìn cô.
Cô dùng điện thoại di động chụp cảnh hoàng hôn ngoài cửa sổ, mái tóc dài xõa ngang vai, cả người tỏ ra sự dịu dàng.
Hứa Thư vừa vặn quay đầu lại, cho anh xem tấm ảnh vừa mới chụp, giống như đang hỏi, "Không tệ chứ?"
“Không tệ.” Anh cẩn thận đánh giá.
"Nếu sau này không vẽ nữa, thì làm nhiếp ảnh gia cũng tốt." Đây là lần đầu tiên Hứa Thư nói kế hoạch cuộc đời với anh, "Sống ở một nơi không ồn ào, tốt nhất là nên nuôi thêm một con mèo."
Thẩm Từ Sinh mỉm cười: "Không ở nơi ồn ào? Em không thích Nam Chiếu sao?"
“Thích.” Cô chớp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-tong-toi-khong-muon-lam-the-than-cho-bach-nguyet-quang-cua-anh/2714601/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.