Hai người thanh toán rồi rời đi.
Một tay Thẩm Từ Sinh cầm túi đồ, một ta nắm tay cô.
Hoàng hôn dần xuống, nhuộm cả bầu trời đều là màu cam, không thể nhìn thấy đường chân trời ở đâu nưac.
Sau khi về đến nhà, Hứa Thư vào phòng thay ra một bộ quần áo bình thường.
“Anh cứ ngồi đi,” cô nói.
Anh không vào và gây rắc rối là tốt lắm rồi.
“Em không mệt sao?” Thẩm Từ Sinh cười hỏi.
Câu hỏi không nhận được câu trả lời, cô gái quay người đi vào bếp.
Người ngồi trên sô pha rất nghe lời, ngoan ngoãn ngồi đó xử lý công việc.
Khi anh bận rộn với công việc, vẻ mặt anh rất nghiêm túc, lông mày hơi cau lại, không khí xung quanh anh tỏa ra mùi nghiêm túc khó tả.
Đến mức sau khi Hứa Thư nấu xong, cũng không dám vội vàng lại cắt ngang.
Như có chuyện gấp xảy ra, Thẩm Từ Sinh đứng dậy đi ra ban công gọi điện thoại.
Hứa Thư ngồi vào bàn, chống cằm nhìn bóng lưng của anh.
Bóng lưng cao lớn thẳng tấp giống như cây đại thụ vậy.
Như nhận ra ánh mắt nóng bỏng của cô, Thẩm Từ Sinh quay đầu lại.
Vẻ mặt thiếu kiên nhẫn ban đầu đã biến mất không còn một dấu vết.
Tốc độ thay đổi khuôn mặt của người này thực sự quá nhanh.
Thẩm Từ Sinh quay đầu đi rồi nói gì đó, sau đó nhanh chóng cúp điện thoại.
"Sau này em không cần phải đợi anh vậy đâu," anh nói.
Hứa Thư không nói gì,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-tong-toi-khong-muon-lam-the-than-cho-bach-nguyet-quang-cua-anh/2710756/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.