Lái xe về nhà đã là mười một giờ tối, đêm nay đèn đường so với ánh trăng còn sáng hơn.
Thẩm Từ Sinh đỗ xe ở cửa, Hứa Thư mở dây an toàn chuẩn bị xuống xe, từ đầu đến cuối vẫn một biểu cảm như vậy.
Không phải vẻ mặt tức giận, mà là vẻ mặt vô cảm.
Thẩm Từ Sinh sờ sờ chóp mũi hỏi: “Anh đưa lên nhe?”
Cô trả lời: "Không cần đây, anh Thẩm, lái xe chú ý an toàn."
Sau khi nói xong, cô vừa định bước xuống, thì người bên cạnh đã nhanh chóng nắm lấy cổ tay cô.
“Ai chọc giận em?” Thẩm Từ Sinh nghiêm túc nhìn cô chằm chằm.
“Em không có giận.” Hứa Thư ngụy trang rất tốt, ngay cả nụ cười trên mặt cũng đúng mực, nhìn qua hết sức bình thường.
“Thật sao?” anh lặp lại.
Hứa Thư gật đầu.
Thẩm Từ Sinh buông tay cô ra, nhìn ánh đèn trong hành lang, ánh đèn phản chiếu trong mắt anh.
“Vào đi.” Anh nói tiếp, “Anh ở chỗ này nhìn em vào.”
Hứa Thư mở cửa bước xuống xe, ánh mắt anh vẫn dõi theo cho đến khi bóng dáng cô biến mất ở khúc quẹo.
Sau khi về đến nhà, Hứa Thư đi thẳng vào phòng tắm.
Để nước nóng chảy từ đầu đến chân, cô cảm thấy tỉnh táo hẳn ra.
Thật ra Hứa Thư đã nghe được một chút về cuộc nói chuyện giữa Thẩm Từ Sinh và Lục Nghiêu, lúc đến ở cửa cô vừa hay nghe được câu hỏi của Lục Nghiêu.
Lúc đó, tay cô vẫn đang đặt trên tay nắm cửa, cô không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-tong-toi-khong-muon-lam-the-than-cho-bach-nguyet-quang-cua-anh/2710736/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.