Đầu ngón tay của Thẩm Từ Sinh gõ nhịp nhàng lên vô lăng, hết cái này đến cái khác, cùng với tiếng cần gạt nước trên kính chắn gió.
Hứa Thư đợi hồi lâu vẫn không có được đáp án, không phải anh không muốn trả lời, mà là trong lòng anh đang rất giằng co.
Những mẫu thuẫn như sợ dây vô hình trói buộc anh.
Thẩm Từ Sinh muốn nói cho Hứa Thư biết sự thật vì sao lúc trước anh lại theo đuổi cô, không phải vì anh thích cô ấy, cũng không phải vì anh thấy cô đặc biệt.
Đúng là đạo đức giả, anh nghĩ thầm.
Khoảng im lặng kéo dài cho đến khi chiếc xe dừng lại trước nhà, Thẩm Từ Sinh tắt máy xe cùng radio.
Môi anh mấp máy: “Thư Thư, anh…” Anh quay đầu nhìn vào mắt Hứa Thư, lời nói được sắp xếp rõ ràng lập tức biến mất, chỉ vì anh nhìn thấy hốc mắt Hứa Thư đỏ lên, hiển nhiên là cô đã khóc.
Suốt dọc đường Thẩm Từ Sinh không nhìn sang chỗ cô, nên anh không biếtbHứa Thư khíc từ khi nào.
“Sao vậy?” Thẩm Từ Sinh tháo dây an toàn, cúi người lau khóe mắt cô, “Em không vui vì anh không trả lời câu hỏi của em sao?”
Đây là ý nghĩ duy nhất của anh lúc này.
Hứa Thư nhìn đi chỗ khác, lắc đầu nói "không" rất nhẹ.
“Thư Thư.” Thẩm Từ Sinh hít sâu một hơi, giống như đang chuẩn bị, “Có những chuyện không biết nên nói với em như thế nào…”
Hứa Thư không biết Thẩm Từ Sinh đang nghĩ gì, cô chỉ cảm thấy câu hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-tong-toi-khong-muon-lam-the-than-cho-bach-nguyet-quang-cua-anh/2710724/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.