Hai người ăn sáng ở nhà trước rồi mới mang cháo vào bệnh viện, Thẩm Từ Sinh đỗ xe dưới bóng cây nhìn cô đi vào.
Mãi cho đến khi bóng dáng gầy gò biến mất khúc quẹo, anh mới bình tĩnh thu hồi ánh mắt, ngồi trở lại trong xe.
Thư ký gọi điện báo cáo tình hình cơ bản hai ngày qua cho anh, đều là chuyện vặt vãnh, Thẩm Từ Sinh không chút để ý.
Cho đến khi thư ký nói: "Sáng nay có một cô gái đến tìm anh."
Anh hỏi: "Cô gái đó có để lại tên khônh?"
"Cô gái đó nói cô ấy họ Ninh."
Thẩm Từ Sinh sửng sốt.
"Cô ấy còn nói gì nữa không?"
"Tôi nói anh đi công tác, nên cô gái đó nói khi nào anh về cô ấy sẽ quay lại."
Thẩm Từ Sinh trầm mặc, cuối cùng không nói lời nào nữa cúp điện thoại, anh ném điện thoại sang một bên, dựa lưng vào ghế thẫn thờ nhìn dòng người qua lại.
Cánh cửa tự động cách đó không xa mở ra, Hứa Thư rất nhanh đã từ bên trong đi ra.
Giờ này đã là giữa trưa, ánh mặt trời vàng óng chiếu vào người cô, như được dát thêm một lớp sáng chói.
Có người vội vàng đi qua nên va vào vai Hứa Thư.
"Xin lỗi." Người đàn ông chuyển tầm mắt về phía cô, kinh ngạc nói: "Hứa Thư? Sao em lại tới đây?"
Hứa Thư cũng rất ngạc nhiên trước sự xuất hiện của Trì Sương, cô lịch sự trả lời: "Mẹ tôi bị ốm, nên tôi trở về chăm sóc bà ấy."
“Thì ra là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-tong-toi-khong-muon-lam-the-than-cho-bach-nguyet-quang-cua-anh/2710721/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.