Chương trước
Chương sau


Vân thanh thanh chưa kịp đã đến 2chỗ chơi súng gần đấy bắn liên tiếp tấy cả đều vang lên tiếng chúc mừng.

Mấy người quân nhân gần đấy chú ý mọi người đều tò mò xem là thiên tài đến cỡ nào mà có thể bắn súng giỏi đến thế ngay cả họ là một quân nhân nhiều năm cũng ko thê bắn liên tiếp chúng hồng tâm ko lệch một cái nào đc .

Điều này đã thu hút một thiếu tướng đang ở đấy ko xa khi ông nghe thấy tiếng chúc mừng đầu tiên ông đã lệnh cho một người quân xem xem tiếng phát ra chúc mừng ở phương hướng nào trong trường tập bắn ông f xem xét tình hình nếu ko thuộc vào thế lực nào thì một thiên tài như vậy thì nhất định phải thu vào tay .

Thẩm Tư Hàn trở về nhìn thấy tình một đám người vây quanh anh lập túc xông vào giữa đám người và nhìn Hàn thiếu gia một cách lạnh lùng tôi bảo anh phải trông coi cô ấy đừng để cô ấy gây truyện mà.

Cô nhõng nhẽo Hàn Hàn đừng trách anh ấy là em ko nghe lời anh ấy.

Thẩm Tư Hàn :còn em nữa trước khi đi anh đã nói với em thế nào ko đc cá cược cơ mà .Em cá cược thì thôi đi em còn cá cược nếu thua em sẽ rơi khỏi anh mãi mãi em coi anh là cái gì là một món đồ của em à .

Thiếu tướng và hai người kia đã tới hai người quân nhân đều chỉ về hướng Mộng Mộng cô ấy mặc áo màu đen đang cầm súng tư thế lại rất chuẩn chúng tôi mạnh dạng đoán người bắn chúng bia bắn mấy lần là cô áy nhưng thiếu tướng lai bao ko phải là cô ấy mà là cô gái áo hồng kia kia .

Lúc này cô vì muốn thể hiện tình yêu của mình cô cầm lấy súng ko thèm nhìn bắn mấy phát rồi đặt súng xuống chạy về phía anh :em sẽ ko để mất anh đâu anh là người em yêu nhất mà (ứ mặc dù mình biết nam chính rồi cũng về với nữ chính mà thôi nhưng mà cô ko ưa cái tính cách của cô ta lên cô sẽ phá hủy quy tắc này cô sẽ thử tiếp nhận anh nếu anh ko yêu cô thì cô chấp nhận ly hôn trong hòa bình.)

Hai người quân nhân nhìn về phía bia mà cô bắn vừa nãy nói với thiếu tướng ngài nhìn sai rồi cô ấy đều bắn ko chúng vào hồng tâm .Các ngươi mới là người nhìn lại đi xem hình cô ấy bắn là hình gì .Cả hai người đồng thời quay lại là hình trái tim .Ta nghỉ là các người cần phải học tập cách nhìn người nhiều hơn cô gái đó ko nhìn bia có thể bắn như thế này thì đó là một thiên tài nói xong ông đi qua chỗ của cô và Thẩm Tư Hàn.

Thẩm tổng lâu rồi ko gặp, Lý thiếu tướng lâu rồi ko gặp chú tìm tôi có chuyện gì .Ta ko đến để tìm ngươi mà đến tìm người bên cạnh ngươi nói xong ông quay sang nhìn thẳng vào Vân Thanh Thanh nói cô có muốn làm quân nhân ko .

Tôi ko muốn cảm ơn ý tốt của thiêu tưởng.

Lý thiếu tướng :cũng phải cô có thế có người trống lưng lớn thế lm sao lại đi vào hàng ngũ quân nhân để chịu khổ coi kia ta chưa già đã lãng chí rồi nhưng nếu cô muốn vào quân đội thì lập tức có thể đến tìm tôi .

Vân thanh thanh :đc khi nào tôi có ý định vào quân đội thì sẽ liên hệ với ngài.

Thẩm Tư Hàn :Người của tôi thì tôi no ko cần để cô ấy đi vào nguy hiểm, bị chầy sát gì đc cảm ơn ý tốt của Lý thiếu tướng ko có j nữa thì chúng tôi đi trước.

Lý thiếu tướng nhìn theo bóng lưng của Vân Vân cảm thán nếu cô ấy mà là con cháu nhà mình thì tốt quá rồi. Người ta giỏi như vậy mà nhìn con nhà mình thì haiz .Mình nhất định về phải giáo huấn nó một trận ,thiếu tướng hùng hổ nên xe đi về.

Ở đâu đó ở nhà Lý gia có người đang chơi game tư nhiên cảm thấy ớn lạnh .
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.