Mộc Thanh Anh tỉnh lại trên chiếc giường thân thuộc, đầu óc quay cuồng muốn ngã xuống mặc dù cô vẫn đang nằm, đôi mắt nhìn trần nhà cố gắng nhớ về việc tối hôm qua.
Cô chỉ nhớ nhìn thấy hình ảnh Thẩm Phong đi đến phía cô, kéo cô vào lòng. Từ lúc đó Mộc Thanh Anh hoàn toàn không nhớ gì nữa. Vậy cũng đừng nói, người đưa cô về đây là anh, mà người thay đồ cho cô...cũng là anh?
Mộc Thanh Anh lập tức hốt hoảng sờ soạng người mình, đầu óc vẫn chưa tiêu hóa được vấn đề. Nhưng vấn đề lớn chính là cô bạn Kiều Uyển!!
Nếu anh đưa cô về, vậy Kiều Uyển thì sao? Bạn cô bây giờ thế nào rồi?
Cạch
Cánh cửa phòng bật ra, khuôn mặt và thân hình quen thuộc của Thẩm Phong đứng trửa cửa. Mộc Thanh Anh hét loạn lên
- Á!!! Sao..sao anh lại ở đây?
Cô sợ hãi lùi người chạm đến thành giường, tâm trí đang rất bấn loạn lại thêm bấn loạn
- Tại sao tôi ở đây sao? Mộc Thanh Anh, em xin nghỉ phép một tuần vì bệnh, vậy mà bệnh của em là thiếu rượu bia sao?
Anh đi vào phòng cô một cách tự nhiên, thoải mái kéo chiếc ghế ngay bàn làm việc ngồi xuống, nhìn thẳng cô hỏi
Đối với câu vừa hỏi vừa chất vấn của Thẩm Phong, Mộc Thanh Anh nhất thời câm nín. Cô phải tìm một lí do hợp lý mới cãi lại được.
- Tại..tại những dấu đỏ xanh này đầy người, làm sao em dám đi làm hả sếp?
Mộc Thanh Anh cuối cùng lại nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-tong-chieu-vo-dien-cuong/2626577/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.