Tiếng nhạc xập xình vẫn không có dấu hiệu dừng lại, Kiều Uyển hòa mình trong đám đông, không ngừng ca hát. Ông vị thần men đã nhập trong người cô ấy từ lúc nào, Kiều Uyển của hiện tại là chính mình, cũng nảy lửa với cuộc chơi.
- Uống đi, không say tuyệt đối Kiều Uyển này không về!
Kiều Uyển vừa nói xong, liền đưa ly cụng với đám bạn.
Chiếc ly vừa được đặt vào miệng liền bị giật lấy, Kiều Uyển khó chịu nhìn lên, là khuôn mặt đó, lại là người đàn ông xấu xa đó.
Cô ấy dần tỉnh táo mà đứng đối diện với người đàn ông kia.
- Sao đây?
- Đi về
Giữa tiếng nhạc xập xình, nhưng Kiều Uyển vẫn nghe được giọng nói trầm thấp đến đáng sợ của Lư Bạch Du.
Cô ấy đột nhiên bật cười thành tiếng, sau đó chế giễu nói.
- Anh lấy tư cách gì quản tôi, cút!
Nói xong liền giật lấy rượu trên tay Lư Bạch Du.
Anh ta không hiểu, vốn không hiểu tại sao Kiều Uyển lại như vậy? Hai tuần liên tiếp không đeo bám theo mình, cũng không gọi điện quấy rầy. Bỗng chốc cảm thấy khó chịu, cứ nghĩ ngày hôm đó là cô nóng giận nên nói bừa. Vậy mà Kiều Uyển này thật sự làm!
Hôm nay đích thân đến đây là để bàn một số việc, tình cờ gặp Kiều Uyển đang tung tăng trong đám người này. Lư Bạch Du liền cảm thấy khó chịu!
- Kiều Uyển, tôi không đùa với em?
- Tôi cũng đâu có đùa với anh.
Cả hai cứ như lạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-tong-chieu-vo-dien-cuong/2626573/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.