Trần Hạ Hiên và Hàn Tân lớn lên cùng nhau từ nhỏ, tính cách, thói quen của anh thế nào cậu ta hiểu rất rõ.
Cậu ta biết chắc 80% Hàn Tân thích cô gái này. truyện ngôn tình
Lúc đi lên lầu anh cứ vươn cổ nhìn về hướng lớp 3.
Nếu tiếng chuông vào học không nhanh vang lên cậu ta dám cá người này sẽ chạy tới bên ngoài lớp người ta thăm hỏi một vòng.
"Thôi!!! Đừng có nhìn nữa, người sẽ không chạy mất đâu mà lo."Hàn Tân nhớ tới cảnh vừa rồi: "Chưa chắc đâu, cô ấy rất có khả năng sẽ chạy mất đấy, người gì nhanh như thỏ vậy."Trần Hạ Hiên một lời hai nghĩa: "Cho nên rất khó đuổi."Sau một hồi im lặng, Hàn Tân thấp giọng nói: "Thằng đéo nào nói muốn theo đuổi m."Trần Hạ Hiên nhìn anh mạnh miệng, cố ý phụ họa: "Nói rất đúng, người này không đáng để mày theo đuổi, cứ để người khác làm việc đấy đi."Hàn Tân tức đến bật cười: "Mày có thể câm mồm được không."Hai người vừa nói vừa cười, bước vào lớp khi tiếng chuông sắp vang lên.
Vừa ngồi vào chỗ, còn chưa kịp mở sách, Hàn Tân liếc nhìn quyển vở nháp, ánh mắt chợt đờ đẫn: "Chết tiệt."Trần Hạ Hiên ngồi bên cạnh nghe anh chửi lập tức nhìn sang, trong lòng không khỏi vui vẻ.
Không cần đoán cũng biết ai để lại những chữ này.
Nét chữ tiêu sái mang theo nét duyên dáng, mặc dù ý nghĩa không nhã nhặn cho lắm: Hàn Tân là tên đại ngốc.
Giây tiếp theo, một trang giấy bị xé rách.
Người bị gọi là tên đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-tinh/2650882/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.