Khi Hàn Tân đuổi ra ngoài cổng trường, Lâm Thiện đã bắt chuyến xe buýt cuối cùng rời đi.
Cảnh tượng rất giống với ngày hôm qua.
Mười phút sau, Lâm Thiện đi tới phố Lật Tử, thấy thời gian vẫn còn sớm cô quyết định đi dọc phố tìm việc làm thêm.
Trên đường cô có hỏi thăm một vài nhà, đúng lúc này Quan Gia Dao gọi điện tới, bảo cô về nhanh lát nữa phải tới nhà bạn ăn cơm.
Lâm Thiện nghe không hiểu, tắt máy nhanh chóng đi về nhà.
Vừa bước vào cửa liền thấy Quan Gia Dao đi một đôi giày cao gót thời thượng, đứng trước gương sửa soạn, trên người là chiếc váy màu đen, tóc uốn lượn sóng, trên tai đeo đôi hoa tai lớn, ăn mặc vô cùng xinh đẹp.
"Mẹ, mẹ đi gặp ai vậy?" Lâm Thiện thả cặp xuống, nhìn bà.
"Chính là dì Tống, người đã giúp con chuyển trường." Quan Gia Dao trả lời đồng thời đưa cho cô một cái váy, vẻ mặt tươi cười rạng rỡ: "Mau thay đồ đi, chúng ta phải đi ngay bây giờ."
Sợ bóng sợ gió một hồi, thiếu chút nữa cô còn tưởng là đi xem mắt.
Lâm Thiện cầm váy ngắm một lượt, là chiếc váy màu trắng cổ ren, kèm đai lưng, kiểu dáng nhẹ nhàng nữ tính, sau lưng vẫn còn mác.
Xem xong giá cả cô lập tức hét lên: " Mẹ mua cái đắt tiền như thế này làm gì?"
Quan Gia Dao biết con gái muốn quở trách, lên tiếng nói đạo lý: "Đến nhà người ta ăn cơm đương nhiên phải ăn mặc chỉnh tề, mẹ thấy váy của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-tinh/2650877/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.