Lâm Thiện nói xong, thiếu chút nữa thì cho rằng bên kia đã treo máy.
Âm thanh yên tĩnh đến lạ thường.
Đột nhiên cô thấy hơi tò mò, không biết biểu tình của người bên kia giờ phút này trông như thế nào.
Đợi vài giây thấy bên kia không có hồi đáp, cô đang định nói tắt máy thì Hàn Tân bỗng lên tiếng, giọng điệu trầm hẳn: "Bạn trai của cậu mọc từ đâu ra? Sao tôi chưa nghe nói bao giờ?"
Lâm Thiện bịa chuyện: "Chuyện này đã có từ rất lâu rồi, đương nhiên cậu không biết."
Cô thấy may mắn vì quá khứ của mình không hề liên quan gì đến người này, anh cũng không thể tham gia vào đó.
Anh hỏi: "Trước kia là hồi cấp 2?"
"Ừ." Cô kiên nhẫn trả lời, muốn mượn cơ hội này đánh tan lòng nhiệt tình theo đuổi mình của anh.
Anh tiếp tục hỏi: "Quen được mấy năm rồi?"
"Tầm...hai ba năm rồi."
"Tên gì?"
"Chuyện này liên quan gì đến cậu?" Lâm Thiện nhịn không được hỏi.
Anh bình tĩnh nói: "Tôi chỉ hỏi cho biết thôi mà. Không phải cậu đang dựng chuyện nói cho tôi nghe đấy chứ."
"Lý do gì tôi phải lừa cậu?" Cô đưa ra bằng chứng thuyết phục nhất: "Với lại, cậu đã từng nói chuyện với người ấy. Cậu quên rồi à?"
"Gì cơ?" Bên kia chưa thông.
"Chính là cái lần cậu nhặt được điện thoại của tôi ấy. Hôm đó anh ấy hẹn tôi đi chơi, là cậu đã đồng ý hộ tôi mà." Lâm Thiện thêm mắm muối hết mình: "Lúc đấy tôi đang giận dỗi với anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-tinh/2650866/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.