Hôm nay Giang Mạn mặc một cái váy dài đến đầu gối, bên trong váy chỉ mặc một cái quần bảo hộ mỏng manh, ban ngày ở phòng làm việc có điều hòa, đương nhiên sẽ không thấy lạnh, nhưng lúc này, nửa đêm đứng ở ven sông trong cơn gió lạnh, mới chỉ hai phút thôi, cũng đã thấy lạnh thấu tim từ đầu tới chân.
Nhưng Trình Khiên Bắc đã bố trí nghiêm túc như này, đối với anh, tất cả những điều này rất có thể đều là xa lạ, cho nên có vẻ khá vụng về.
Mặc dù cô cảm thấy có chút buồn cười, nhưng thật sự là không tốt để phá hủy bầu không khí.
Trình Khiên Bắc thấy cô hắt xì liền hỏi:" Em lạnh hả?"
anh mặc cũng không tính là nhiều, nhưng từ nhỏ đến lớn không sợ lạnh mấy, lúc này mới nhận ra Giang Mạn có thể sẽ bị lạnh trong thời tiết này.Chỉ là hôm nay anh mặc áo len tròng cổ, cũng không tiện cởi ra cho cô mặc, nhớ ra trong xe có một tấm thảm nhỏ, liền vội vã chạy về lấy choàng lên cho cô.
Vì thế, dưới bầu trời đầy sao lãng mạn này, Giang Mạn choàng thảm len cùng anh dựa lan can của đài quan sát ngước lên nhìn bầu trời đầy sao. Cũng may là quang cảnh tối thui, không thì phong cách này của cô thật sự là không có mỹ cảm già cả.
Qua mười một giờ, hai người ngắm xong sao bắc đẩu của tiết xuân phân, mới lên xe về nhà.
Nhằm tiếp tục duy trì bầu không khí lãng mạn đã tận tâm xây dựng này, mà trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-tinh-tua-nhu-can/3040174/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.