Edit: Michellevn
Có lẽ giường lớn trong phòng VIP của khách sạn năm sao quá thoải mái, Giang Mạn ngủ một lèo đến hơn sáu giờ sáng hôm sau mới thức giấc, có đã ngủ liền tù tì hơn tám tiếng đồng hồ.
Từ sau khi đi làm, dù giấc ngủ của cô không có vấn đề gì, nhưng ngủ lâu như vậy, cũng thật sự là khá xa xỉ rồi.
cô ngồi dậy, duỗi duỗi cánh tay, trông thấy Trình Khiên Bắc đang mặc quần áo, tò mò hỏi:" Giờ anh phải ra ngoài hả?"
Tay đang cài nút áo sơ mi của Trình Khiên Bắc thoáng dừng lại, quay đầu nhìn người phụ nữ với mái tóc rối bù trên giường, nét mặt có phần khó đoán, sau một lúc im lặng, mới trả lời:" Ông nội nhập viện rồi, tôi phải trở về ngay."
Giang Mạn sững người, cơn buồn ngủ biến mất trong nháy mắt, hỏi:" Nghiêm trọng không ?"
Trình Khiên Bắc lại dừng một chút, lắc lắc đầu:" Vẫn chưa rõ lắm, phải về xem mới xác định được. Chuyện trả phòng, trợ lý của tôi sẽ xử lý, em không cần để ý. Em chú ý ăn uống của mình, đừng có mà không nhịn được mà ăn đồ bậy bạ, lúc nào về thì lại liên lạc."
" Vâng."
Hai người nhìn nhau trong chốc lát, tựa như không biết phải nói gì, không ai nói gì thêm nữa.
Trình Khiên Bắc khe khẽ thở ra, xoay người qua cài cho xong nút áo, rồi nhìn cô một cái, xách va ly hành lý lên, đi ra ngoài. Tới cửa, lại quay đầu nhìn về phía cô :" Khả năng lần này ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-tinh-tua-nhu-can/3040105/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.