Editor: Michellevn 
Beta: B.Cat 
Giang Mạn không nhớ rõ mình ngủ lúc nào, trong giấc mộng tiếng mưa kia giống như những hạt ngọc rơi trên la bàn mùa xuân. 
Sau một đêm phóng túng, giấc ngủ nặng nề kéo dài, mở mắt ra lần nữa, ánh mặt trời ngoài cửa sổ đã chói chang rực rỡ. Mưa không biết đã tạnh từ lúc nào, ánh nắng xuyên qua bức rèm cửa sổ, chiếu sáng căn phòng ngủ nho nhỏ. 
Bởi vì vừa thức giấc, đầu óc cô vẫn hơi mơ hồ hỗn độn, mở to mắt nhìn trần nhà trắng sáng một lát, mới tỉnh táo phần nào. 
Bên tai có tiếng hít thở trầm ổn, hơi nóng vấn vít quấn quanh sườn mặt cô. cô khẽ quay đầu, trong mắt là khuôn mặt tuấn tú của người đàn ông. 
không thể không thừa nhận, người đàn ông này có làn da rất đẹp. Hai mắt khép chặt, ẩn chứa trong đó luôn là những toan tính lạnh lùng, hàng mi dày dậm lay động theo từng hơi thở, gia tăng phần nào vẻ mềm mại. Nét mặt ôn hòa khi ngủ so với ngày thường, tựa hồ có phần như hai người khác biệt. 
Giang Mạn yên lặng ngắm nhìn anh, rồi nhìn về phía tấm rèm cửa đang khẽ đong đưa. 
Một năm này, cô thường xuyên có loại cảm giác không chân thực, giống như nằm mơ giữa ban ngày. Từ nhỏ cô là người bảo thủ, cố gắng làm một cô gái ngoan, một học sinh giỏi, ước muốn có được một công việc yêu thích, một tình yêu tốt đẹp. Tuy nhiên khi dần trưởng thành, cô mới biết rất nhiều chuyện chỉ cần cố gắng là có thể đạt được, chỉ duy nhất tình yêu là không được. Nhưng đồng thời, cô dần nhận ra rằng trong suốt cuộc đời này, tình yêu cũng không quan trọng đến như vậy. Cho dù không có tình yêu, vẫn có thể tận hưởng niềm vui 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-tinh-tua-nhu-can/3040053/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.