Lý Cận Dữ vừa lên xe đã ném thẻ nhớ cho Kiều Mạch Mạch đang ngồi ở ghế sau, cô bé trong lòng vẫn đang sợ hãi, không nói một lời, cúi gằm mặt. Lý Cận Dữ ngồi ở ghế phó lái, mặt không gợn sóng liếc nhìn cô: “Còn có cái gì nữa không?”
Kiều Mạch Mạch không dám nhìn anh, lúc này ngồi ở phía sau như đóa hoa hồng héo, cúi gập đầu, căng thẳng siết chặt hai chiếc thẻ nhớ: “Hết rồi.”
Lý Cận Dữ cũng không nói gì nữa, quay đầu nhìn ra cửa sổ. Không khí trong xe yên lặng đến khác thường, Diệp Mông nhìn hai anh em cứng nhắc này, trong lòng thở dài một hơi: “Dây an toàn.”
Lý Cận Dữ cũng không quay đầu nhìn, tay rút dây an toàn ra đeo vào, một câu cũng không nói.
Haizz, Diệp Mông chỉ đành quay đầu hỏi Kiều Mạch Mạch: “Nhà em ở đâu?”
Bố mẹ Kiều Mạch Mạch đi làm ăn ở Quảng Đông, cô và Dương Thiên Vỹ tương đối tự do, nhưng nay Dương Thiên Vỹ cũng đi Bắc Kinh tham gia huấn luyện rồi, trong nhà chỉ còn mỗi Kiều Mạch Mạch.
“Thời gian này con bé sẽ ở chỗ anh.” Lý Cận Dữ nói.
“Á, hai người ở với nhau?” Diệp Mông có hơi kinh ngạc.
Lý Cận Dữ gác tay trên cửa sổ, bị tư duy ngáo ngơ của cô làm cho dở khóc dở cười, quay đầu nhìn cô, cong khóe môi châm chọc: “Sao nào, em không yên tâm thì cũng chuyển đến ở luôn đi?”
“..............”
Chắc anh không biết bây giờ khoa chỉnh hình ở Đức rất đông đâu nhỉ.
Diệp Mông đạp ga một mạch đưa hai người họ đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-tinh-trong-mat-anh/380525/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.