[Fang: Ghê gớm thật, dám hát cái bài cấp hai đó trong quán bar cơ đấy? Chắc cũng chỉ có cậu mới nghĩ ra cái bài đó. Tớ cứ tưởng trước đây cậu hát tặng người ta bài “Tay không hái trăng” là đủ trẩu (*từ lóng của giới trẻ) lắm rồi, không ngờ qua bao năm, cậu không những không bớt trẩu mà còn trẩu hơn. Sao, em trai Lý Cận Dữ nhận lời chưa?]
[Lá Chanh: Haizzz, hoàn toàn ngược lại, cậu ta còn trốn kỹ hơn.]
[Fang: Khó theo đuổi thế cơ á? Cậu ta không cảm động chút nào luôn? Tớ nghe kể mà còn xúc động mà. Thế cậu ta bảo sao?]
[Lá Chanh: Nói là chơi không lại tôi, thua rồi, đừng có bám theo cậu ta nữa.]
[Fang: Cái tên nhát gan đó, rõ ràng là nhìn có vẻ rất thích đùa giỡn, sao lại kêu không chơi lại cậu. Tuy đúng là có thua cậu một chút, nhưng cũng đâu có mấy ai dám chơi với cậu như cậu ta đâu.]
[Lá Chanh: Tớ rất rất nghi ngờ tên Lý Cận Dữ đó chưa bao giờ yêu đương nghiêm túc lần nào, bất chợt cảm thấy hơi kích động.]
[Fang: Sao cậu nhìn ra được?]
[Lá Chanh: Trực giác của gái đểu.]
[Fang: Má? Thế là cậu vẫn chưa bỏ cuộc hả?]
[Lá Chanh:???? Cậu mới quen tớ ngày đầu tiên đấy à?]
[Fang: Em Mông à, đang thật lòng yêu cậu ta hay chỉ vì thấy đẹp trai nên muốn đùa giỡn cậu ta?]
Diệp Mông nhìn vào màn hình, rất lâu sau mới gõ: [Đùa à, tớ đã yêu thật lòng ai chưa. Nhưng cũng không phải là đùa giỡn. Không thể phủ nhận là tớ bị rung động bởi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-tinh-trong-mat-anh/380520/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.