Lý Cận Dữ cũng rất bình tĩnh, đối phó linh hoạt: “Ồ thế sao, vậy cô muốn xem tôi và Trịnh Khai Nhiên đánh nhau một trận hả? Hay là chỉ muốn xem Trịnh Khai Nhiên cho tôi một trận?”
“Đừng lo, nếu anh vì tôi mà bị đánh, tôi chắc chắn sẽ lấy thân báo đáp.” Diệp Mông cười híp mắt nói.
Ý ngầm cảnh báo Trịnh Khai Nhiên, nếu cậu dám động đến Lý Cận Dữ, vừa hay tôi có lý do để lấy anh ấy rồi.
Trịnh Khai Nhiên xem như đã hiểu, đôi cẩu nam nữ này đã qua lại với nhau từ lâu rồi. Hắn đứng lì tại chỗ tầm 5,6 giây. Nếu khuôn mặt có thể biến đổi theo sự tức giận trong hắn thì có lẽ lúc này mặt hắn đã không khác gì cây đèn ngũ sắc trong sàn nhảy rồi. Cuối cùng cả mặt hắn xanh mét, không nói một lời, nổi giận đùng đùng đá cửa rời đi, đám thanh niên trong quán cũng lần lượt đứng lên theo hắn ra về.
“Ấy ấy ấy… không ăn nữa sao?” Chủ quán vội vã chạy theo ra tận cửa: “Còn… còn chưa thanh toán mà!”
Diệp Mông cười nhìn chủ quán: “Thật ngại quá, để tôi thanh toán hết cho.”
Chủ quán khó xử, chần chừ: “Chuyện này....”
Diệp Mông rất lịch sự, khiến người ta không cách nào từ chối được: “Không sao, lát nữa tôi sẽ thanh toán.”
Trịnh Khai Nhiên chưa đi quá xa, đứng ở ngoài cửa gọi một cuộc điện thoại, lại lấy một điếu thuốc từ đám đàn em. Bên cạnh hắn là mấy chiếc Audi xếp thẳng hàng. Diệp Mông chăm chú nhìn một lúc, nói với Lý Cận Dữ: “Cậu đoán xem lát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-tinh-trong-mat-anh/276048/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.