Tần Duy mặc dù chỉ nghe được lời đe dọa của Lãnh Đế Hàn qua cuộc gọi với cô giúp việc nhưng anh dường như cảm thấy một cái cảm giác ớn lạnh đến chết người từ phía sóng lưng. Với tốc độ tối đa nhất có thể, chiếc xe của một vị bác sĩ đã bon bon vượt mặt hết tất thảy các phương tin giao thông khác chỉ để đến khám cho vợ của ông chủ mà mình không tài nào dám làm trái lệnh.
Cũng trong khoảng thời gian đó, Lãnh Đế Hàn luôn luôn túc trực bên cạnh Phó Khanh Nhu không rời dù chỉ một giây nào khiến người nào người nấy trong cái Lãnh uyển này cũng phải tự hỏi "Liệu đây có còn là thiếu gia cao ngạo, chân đạp đất đầu đội trời nữa không?'
Đến cả người quản gia chăm sóc anh từ nhỏ cũng phải suy nghĩ lại tầm ảnh hưởng của người thiếu phu nhân mới bước chân vào hào môn này rồi.
Nhìn thấy Lãnh Đế Hàn kè kè bên cạnh không rời nửa bước, Phó Khanh Nhu lò mò ngồi dậy nhìn người đàn ông mà hỏi han "Anh không đến công ty nữa à, tôi chỉ hơi mệt thôi chứ không đến nỗi không phải què quặt gì nên anh không nhất thiết phải chăm sóc cho tôi đâu, tôi tự lo được."
Dừng lại công việc mình đang làm giở, Lãnh Đế Hàn hướng ánh mắt về phía người phụ nữ đang nói kia rồi chậm chậm buông lời "Còn không phải tôi sợ cô ở nhà trốn cơm trốn nước, trốn thuốc thang rồi làm tôi lỡ bao việc."
'Tên này bị gì ư, anh ta cứ làm như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-tinh-lanh-tong-la-chong-toi-/3584990/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.