LY THỨ 47
Tác giả: Thất Bảo Tô
Biên tập: TBB
Vancouver là nhà hàng đồ Tây ngon nhất ở thành phố Ninh.
Cảnh Thắng là khách quen ở đây, anh quen lối dắt tay Vu Tri Nhạc đi vào trong. Phục vụ trên đường gặp được đều khách khí gọi anh một tiếng giám đốc Cảnh.
Họ được sắp xếp ngồi ở ghế lô thanh nhã.
Từ phòng ăn Lăng Tiêu nhìn xuống có thể thấy hơn nửa thành phố vừa mới lên đèn. Họ vừa ngồi xuống, người phục vụ trẻ tuổi đã châm nến trên bàn. Bốn người đàn ông mặc áo đuôi tôm mang theo đàn violon bước vào, ngồi ở ghế diễn tấu được sắp xếp từ trước.
Để người biểu diễn đặt đàn violon lên giá xong, người phục vụ quay lại ra hiệu để họ bắt đầu trình diễn.
Ca khúc họ chơi là bản Humoresque *. Bản nhạc dạo đầu bằng tiết tấu nhanh và sáng, nhưng khúc sau lại đượm nỗi niềm da diết, nhớ nhung. Trong tiếng nhạc du dương, người phục vụ tay cầm khăn, khui chai rượu ra rót cho họ.
* Bản Humoresque số 7, Op.101 là tác phẩm của tác giả người Tiệp Khắc Antonín Dvořák. Đây là một trong những bản nhạc lâu đời trên thế giới, tính đến nay đã có tuổi đời lên tới 124 năm.
Vu Tri Nhạc chống cằm, thấy anh gióng trống khua chiêng thì cong môi cười: "Anh cũng phô trương quá đấy."
"Ừ?" Ngồi ở phía đối diện, Cảnh Thắng đang sửa lại khăn ăn giương mắt nhìn cô: "Sao lại phô trương?"
"Bữa tối với ánh nến." Cô hơi nâng cằm, ánh sáng nhu hòa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-tinh-khong-dung-dan-say-me/3289752/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.