LY THỨ 37
Tác giả: Thất Bảo Tô
Biên tập: TBB
Thầy Viên nói chuyện điện thoại xong, mẹ Vu đem một bàn trà lên thì nghe có người nói: "Mộ Nhiên tới rồi."
Mọi người nhìn ra sân, giữa màn đêm đơn bạc xuất hiện bóng người đàn ông mặc áo lông vũ màu đen, đang thong thả tiến vào.
Vu Tri Nhạc đã nghe kể về người này, đó là con trai hiệu trưởng Viên, Viên Mộ Nhiên, anh có trình độ học vấn cao, công việc tốt, là chàng rể tài giỏi, đẹp trai trong mắt các bà, các mẹ trăm dặm quanh đây.
Đúng như mọi người nói, dáng dấp Viên Mộ Nhiên rất chính trực, mái tóc ngắn, sống mũi cao thẳng, xương hàm cương nghị, anh lại đeo kính nên có thêm mấy phần khí chất thư sinh.
Anh vừa vào cửa, không đợi bố mình lên tiếng đã thuần thục chào hỏi các vị trưởng bối xung quanh. Mọi người ai nấy nghe đều mặt mày hớn hở, đâu có ai không thích những đứa trẻ lễ phép.
Cuối cùng ánh mắt anh dừng trên người Vu Tri Nhạc, cô là cô gái trẻ duy nhất ngồi giữa những thúc bá, hoàn toàn không ăn khớp, giống như giữa dàn gỗ mục lại nở ra một bông hoa nhài trắng tinh khiết vậy.
Mẹ Vu rót nước, đưa ghế cho anh ngồi cạnh thầy Viên.
Viên Mộ Nhiên nói cảm ơn, sau đó vào thẳng đề: "Bố tìm con có việc gì à?"
Thầy Viên nói ý đồ của mình: "Muốn hỏi con về việc xin di sản văn hóa vật thể."
Viên Mộ Nhiên hơi ngạc nhiên: "Nhà ai muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-tinh-khong-dung-dan-say-me/3289742/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.