LY THỨ 17
Tác giả: Thất Bảo Tô
Biên tập: TBB
Cảnh Thắng đi với Vu Tri Nhạc, tới gần mô tô ở bên vệ đường. Vu Tri Nhạc quay đầu nhìn anh, anh liền quay ngoắt mặt đi, giả vờ nhìn dãy núi phía xa.
"Sao?" Vu Tri Nhạc hỏi.
"Không, không sao." Cảnh Thắng đáp hời hợt.
Nén cười còn khổ hơn nhịn đi vệ sinh nữa.
Vu Tri Nhạc lại quét mắt nhìn anh một cái, gỡ mũ bảo hiểm màu đen trên tay nắm xe xuống, không nói gì mà đưa tới trước mặt anh.
Cảnh Thắng liếc mũ trong tay cô, hỏi: "Cô không đội sao?"
"Chỉ có một cái thôi, cầm đi." Vu Tri Nhạc đưa mũ về phía trước.
Hai tay Cảnh Thắng vẫn cắm trong túi áo, không nói gì, cũng không nhận lấy mũ.
Thấy anh không động đậy, Vu Tri Nhạc hạ giọng hỏi: "Anh không đội sao?"
Người đàn ông nhất thời trợn mắt: "Sao có thể? Đừng nực cười, sao tôi có thể đội cái thứ đồ chơi này?"
Vu Tri Nhạc như nghĩ gì đó, gật đầu, cầm lại mũ bảo hiểm: "Cúi xuống."
"Hả?" Cảnh Thắng không hiểu ý cô.
"Cúi đầu thấp xuống." Cô nhắc lại.
Cảnh Thắng cau mày, nhưng vẫn ngoan ngoãn cúi người xuống một chút, cúi xuống ngang tầm mắt cô.
Vu Tri Nhạc nâng cao cánh tay, hơi chần chừ nhưng vẫn đem mũ đội lên cho anh. Lúc này Cảnh Thắng vẫn chưa kịp phản ứng lại.
Lúc này Cảnh Thắng đã đội mũ bảo hiểm kín mít, có chút bất ngờ với hành động của cô, cũng có chút xấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-tinh-khong-dung-dan-say-me/3289722/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.