ĐỪNG MƠ
Edit: Yunchan
***
Lúc Hàn Ngâm té ra đất lỡ va phải con gà nướng trên lửa, ngay khi con gà sắp rơi vào trong lửa cháy đen thì bỗng có một bàn tay thon gầy vươn tới, nhanh chóng bắt lại.
Cô ngước mắt, đối diện với một đôi mắt híp.
Cúi đầu xuống, phát hiện "Ám khí" đánh trúng mình là một con heo đen nhỏ bị trói gô, đang lăn lộn trên đất kêu éc éc.
Đói tới mốc meo, cô có thể nào cam tâm để gà béo tới miệng còn bay đi mất chứ!
Hàn Ngâm xoa cánh tay bị té đau đứng lên, bất mãn nói: "Mộ sư thúc, xét theo lương tâm, ta đâu có lấy mà không nói?"
Mắt Mộ Thập Tam hắt ánh lửa: "Vậy ngươi đã nói với ta rồi à? Sao ta không biết."
Hàn Ngâm hỏi vặn lại: "Ai nói con gà này là của ngài, trên đó có khắc tên ngài à?"
Mộ Thập Tam nhướng mày hứng thú: "Cái đó thì không có."
"Vậy thì đúng rồi!" Hàn Ngâm gật gù đắc ý: "Gà vô chủ, không cần nói mà cứ lấy, ta..."
Còn chưa dứt câu đã thấy hắn cầm con gà lên, cắn phập một miếng, sau đó còn liếc cô tựa như khiêu khích, miệng nhai chậm rãi.
Vậy cũng được sao?!
Hàn Ngâm trố mắt.
Hắn còn đưa dấu răng trên con gà cho cô thấy, hỏi tiếp: "Con gà là của ai?"
"Của ngài..."
"Coi như ngươi biết điều." Mộ Thập Tam không quan tâm tới cô nữa, ngồi xuống cạnh đống lửa xé gà.
Hàn Ngâm là người rất thực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-tien-tien-khieu/2412684/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.