Phù quỷ
Edit: Yunchan
***
Khi Hàn Ngâm tỉnh lại thì trời đã tối hẳn, trở mình nhìn thấy bầu trời đầy sao, cô ngơ ngác một thoáng, có một tích tắc cô không nhớ nổi bản thân đang ở đâu, cứ như thời gian bị quay ngược, lôi cô trở về với cuộc sống đen tối trước đây, buổi tối không có chỗ ngủ, chỉ có thể đói bụng vất vưởng ở đầu đường...
Cũng may ngay sau đó cô đã nhìn thấy Mộ Thập Tam bên cạnh, hắn đã thức, nhưng vẫn đang nằm nghiêng trên ghế mây, giữ nguyên tư thế buổi chiều, hình như chưa từng nhúc nhích lần nào.
Hàn Ngâm hơi ngơ ra, gọi hắn: "Mộ sư thúc?"
"Ừm." Mộ Thập Tam lười biếng đáp lại như mới tỉnh ngủ, rèm mi rũ xuống cho thấy hắn đang trầm tư.
Hàn Ngâm không dám quấy rầy hắn nữa, ôm gối ngồi yên, ai dè chỉ chớp mắt một cái đã nhìn thấy Thổ Linh trư thở hổn hển đuổi theo một con thỏ màu đỏ, lao ra từ trong hậu điện, phấn khích chạy vòng quanh trên cỏ.
Tình huống gì đây...
Hàn Ngâm thộn mặt ra, nhóc con này đang làm gì thế, tưởng mình là cẩu sao? Còn chơi dí bắt với con thỏ!
Cô nhanh chóng thò tay ra, xách cái lỗ tai heo lên, đang muốn dạy dỗ nó thì chợt nghe Mộ Thập Tam lên tiếng: "Cuối cùng cũng nhớ ra!"
Bị la bất ngờ làm cô run bắn, bất giác thả lỏng tay, Thổ Linh trư lăn ra đất, ngơ ra một chút, rồi lại xách mông đuổi theo con thỏ.
Hàn Ngâm nhìn tấm thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-tien-tien-khieu/2412627/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.