Chân trần đối diện
Edit: Yunchan
***
"Hàn Ngâm, đừng trốn, muội lăn ra đây cho ta —-"
Đến khi chạy đi thật xa rồi, Hàn Ngâm vẫn còn nghe được tiếng rít gào của Vân Sơ Tâm, tim thót lên, trốn càng nhanh hơn, có điều phải trốn tới đâu đây? Đây quả là một vấn đề hao tâm tổn trí, vì mọi ngôi nhà ở trên Tập Hạc phong đối với Vân Sơ Tâm đều là vô dụng, tới đống thư tịch và mẫu khắc chữ bảo bối của Lệ Thanh Hàn cô còn dám làm rối nữa là. Dạo này Vân Sơ Tâm không tới Tương Ly điện, chẳng phải vì kiêng nể lời cảnh cáo của Lệ Thanh Hàn gì cho cam, mà do bị thủ đoạn tàn nhẫn thả chuột phù quỷ của Mộ Thập Tam làm cho khiếp đảm thôi.
Chậc, phải rồi, Tương Ly điện!
Hàn Ngâm chưa kịp suy nghĩ, thoắt cái đã đổi hướng, chạy như điên tới Tương Ly điện.
Không biết có phải do bị lây bệnh thô bạo của Vân Sơ Tâm hay không, cô lấy chân đá văng cửa điện: "Mộ sư thúc, mượn chỗ trốn đỡ nhé!"
Trong đại điện trống hoác không một bóng người.
Hàn Ngâm tới đây để trốn chứ không phải làm khách, tất nhiên chẳng quan tâm có người nghênh tiếp hay không, trở tay đóng cửa điện lại rồi quen cửa quen nẻo chuồn tới đan phòng.
"Mộ sư thúc ngài ở đây à?" Cô thò đầu vào nhìn, trong đan phòng cũng không có ai.
Đừng nói Mộ Thập Tam lại đi dạo đêm, tới giờ vẫn chưa về nhé?
Mặc kệ, mấy hôm nay cô bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-tien-tien-khieu/2412581/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.