Thật thật giả giả
Edit: Yunchan
***
Khách điếm không tên tuổi, nhưng tường xanh ngói trắng, nom cũng khá tươm tất sạch sẽ.
Bốn người thuê hai gian phòng, Lạc Vân Khanh ở một mình một phòng, ba người còn lại thì ở chung một phòng, nói nào ngay Tích Tích không cần ngủ, nên cũng không cảm thấy chen lấn chật chội.
Hàn Ngâm vào phòng, kiểm tra tất cả đồ đạc một vòng, không phát hiện ra chỗ nào bất thường, liền buồn bực ngã ngửa xuống giường lăn lộn: "Ta muốn ra ngoài, ta muốn ra ngoài..."
Tuy thế giới trong trận đồ này cho người ta cảm giác thật tới cỡ nào thì cũng chỉ là huyễn cảnh, toàn bộ đều là giả hết!
Giang Tĩnh Dạ lại trấn tĩnh hơn cô rất nhiều, dựa vào cạnh bàn, nhón một quả anh đào trên đĩa lên ngắm nghía một lát, rồi thản nhiên nói: "Nếu ở đây không có gì khác với thế giới bên ngoài, vậy cho dù không ra được cũng chẳng có gì quan trọng, cứ coi như dời nhà tới nơi xa lạ thôi."
Tơ lòng vì một câu này mà siết chặt.
Hàn Ngâm bỗng nhiên bật dậy: "Không giống nhau!"
Giang Tĩnh Dạ hất cằm hỏi: "Có gì không giống chứ?"
Ở đây căn bản không có hồi ức của cô, cũng không có những người cô quan tâm...
Thế nhưng, ý nghĩ này Hàn Ngâm sẽ không nói ra.
Giang Tĩnh Dạ thấy cô im lặng thì cười khẩy nói: "Thật ra trên đời này cũng chẳng có thật giả tuyệt đối, biết đâu thế giới bên ngoài trận kia cũng là sự tồn tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-tien-tien-khieu/2412522/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.