Mỗi người một toan tính
Edit: Yunchan
***
Chúc Vân nói thú tội, là thú tội sạch sẽ rốt ráo không bỏ quên một chi tiết nhỏ nào.
Hắn khóc lóc kể lể với mọi người, miêu tả lại hoàn cảnh hai mươi năm trước của mình, rời sư môn làm nhiệm vụ chạm phải Ma tu thế nào, một thân một mình không địch lại số đông nên bị bắt ra sao, bị đánh đập tra khảo và bị ép phải đầu phục Ma môn thế nào. Cuối cùng ôm chầm lấy đùi của Lục Hàn Thu, bảo mình lấy lý do được sư môn phái đi làm nội ứng là để dát vàng lên mặt, nhưng mình thật sự là Chúc Vân, lúc nào cũng thân ở Tào doanh lòng ở Hán, muốn về tiên môn nhưng lại sợ tiên môn không tiếp nhận, cho nên phải đợi có cơ hội lập công chuộc tội thì mới dám quay về.
Hắn kể khá nhiều chuyện cũ mà người ngoài không biết để chứng minh thân phận của mình, khiến Lục Hàn Thu trừng mắt mâu thuẫn, không biết nên tin hắn hay không.
Mộ Thập Tam nhìn hắn cười nhạt: "Còn Chuyển Dung đan thì sao?"
Lời bịa chuyện chực tới bên mép thì bị ánh mắt lười nhác nhưng cứ như hiểu rõ tất cả của Mộ Thập Tam chặn đứng, hắn quyết định đã hèn thì hèn tới cùng, tiếp tục ôm đùi Lục Hàn Thu khóc sục sùi: "Sư huynh, đệ sai rồi, kỳ thực... đệ rất sợ chết, Chuyển Dung đan là đệ tự uống, sợ bị... người của tiên môn nhận ra, biết đệ đầu phục Ma môn rồi tru diệt đệ..."
Mắt Lục Hàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-tien-tien-khieu/2412426/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.