Tát vào mặt
Edit: Yunchan
***
Tại sao lại đần như vậy!
Biết rõ con nhóc này miệng mồm dối trá, nói chuyện cũng phóng đại tới nỗi không thể tin, nhưng vẫn bị khích tướng đấu khẩu với cô cả buổi trời, tức đến nỗi suýt nôn ra máu!
Lúc Lâm Trường Sinh nghe thấy ba chữ "Ngũ Hành tông", suy nghĩ này đã lóe lên trong đầu. Hắn hối hận khôn xiết, nhưng lửa giận bốc lên ngùn ngụt nào dễ dằn xuống như vậy, cho dù hắn nắm chắc tâm pháp bản môn, nhiều lần tĩnh khí ngưng thần, vậy mà lúc này vẫn nghẹn tới mức lục phủ ngũ tạng đau âm ỉ, răng cắn chặt tới nỗi muốn bể nát.
Thế mà Hàn Ngâm vẫn còn muốn đổ thêm dầu vào lửa, nghiêm trang chắp tay sau lưng nói: "Truyền vị cho ta là tổ sư sáng lập Ngũ Hành tông Nghiêm Tử Ngọc, nếu nghiêm túc bàn về bối phận, thì các người còn là vãn bối của ta, phải tới gặp ta dập đầu thỉnh an đấy nhé, chẳng qua con người ta không thích so đo mấy thứ lễ nghi rườm rà này, các vị chưởng môn và tông chủ ở đây đều lớn tuổi hơn ta, ta sẽ coi như huề, chúng ta ngang hàng nhau."
Từng gặp nhiều loại không biết xấu hổ, nhưng chưa thấy ai không biết xấu hổ tới nông nỗi này. Mọi người lập tức xôn xao ầm ĩ, mặc dù có nhiều người kiềm chế rất tốt, không muốn mở miệng đả thương người, cũng bị cảm xúc của những người khác lây nhiễm, lắc đầu cảm thán không ngừng.
Kể ra, người giữ im lặng tuyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-tien-tien-khieu/2412421/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.