Ghen tuông ẩn sâu
Edit: Yunchan
***
Chuyện xúi quẩy mình gặp phải lọt vào mắt người khác lại thành trò hề, Mật Hạt Nhi đã phiền muộn lắm rồi. Vậy mà Hàn Ngâm còn đáng hận, pháp bảo của cô gài bẫy người ta, cô lại chẳng áy náy băn khoăn gì, vẫn vỗ tay cười khoái chí cho được.
Mật Hạt Nhi bổ phập rìu chiến xuống đất, mắng: "Các ngươi có chút xíu lòng thông cảm nào hay không hả!"
"Có!" Hàn Ngâm vừa cười ngặt nghẽo vừa che mặt làm bộ tang thương: "Ta thật thông cảm cho Tạo Hóa Kim Tiền, hắn bứt ruột lấy ra một ngọn huyễn thảo, dám chắc hắn đang đau đớn như bị moi tim móc phổi đây."
Lối tư duy của Mật Hạt Nhi cũng chẳng phải thường, nghe câu này xong thì lại nguôi giận, vì dù không bị lừa thề độc thì cô cũng muốn đi trị Hoa Lộng Ảnh. Kể ra, cô bị bầm mỗi cái khuỷu tay còn đỡ bi đát hơn Tạo Hóa Kim Tiền bị mất đứt một ngọn cỏ hóa thân.
Lấy lại sự cân bằng tâm lý xong, sát khí trên người Mật Hạt Nhi bèn biết mất, nhưng vẫn quẳng cho Hàn Ngâm một câu khinh bỉ: "Người tiên môn các ngươi một khi vô sỉ thì không có giới hạn!"
Hàn Ngâm còn chưa tiếp lời, Hoa Lộng Ảnh đã lệ nóng quanh tròng, kích động chen ngang: "Hạt tử, ta quen biết ngươi hơn bốn mươi năm, chỉ có câu này của ngươi là đánh sâu vào lòng ta!"
Hắn dốc gan dốc ruột thốt ra một câu, ai dè Mật Hạt Nhi nghe thấy lại đột nhiên biến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-tien-tien-khieu/2412381/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.