Đoạt bảo
Edit: Yunchan
***
Hàn Ngâm kinh ngạc là vì thấy đàn nhện luôn khá bình tĩnh bên dưới bỗng nhiên xôn xao hẳn lên. Lúc này trời đã sụp tối, nghĩ cũng biết sự biến hóa của đàn nhện có liên quan tới linh hoa ngàn năm trong đầm Âm Dương Lưỡng Ngư. Vì vậy cô không kịp nói nhiều, lập tức thu Trương Vấn Hàn vào trong trận đồ thất tình lục dục.
Hiên Viên Túc bên cạnh rạng rỡ mặt mày, kéo ống tay áo Hàn Ngâm reo lên: "Sư phụ nhìn kìa, hình như bông hoa kia sắp nở!"
Hàn Ngâm nhìn lướt qua bên dưới, thấy trên sen Tịnh Đế bỗng nhiên bắn ra hai luồng linh quang đỏ và trắng rực rỡ, trong thoáng chốc đã át đi ánh trăng mông lung chiếu rọi lên màn sương mù trên đàm.
Thế cũng chưa tính là kỳ lạ, thứ kỳ lạ hơn chính là ánh trăng như sinh ra linh thức, ngưng tụ thành dải sáng bạch sắc, lượn lờ vây quanh sen Tịnh Đến Âm Dương, chẳng bao lâu đã bị thôn tính. Lúc này nụ hoa ngậm chặt mới hé mở, bung ra hai cánh hoa sen, đỏ trong sáng, trắng thanh linh, màu bất đồng.
Trong gió đêm se lạnh, một mùi hương thơm ngát tỏa ra thoang thoảng, nhàn nhạt xa xăm. Linh khí quanh đầm Âm Dương Lưỡng Ngư cũng càng thêm đặc quánh, mà bóng đêm cũng càng thêm thâm trầm, dường như tất cả ánh sáng đều đổ dồn vào đóa sen Tịnh Đế Âm Dương này.
Mộ Thập Tam cười nhẹ: "Có chút thú vị."
Hắn vừa dứt câu, lập tức có mấy đạo linh quang phóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-tien-tien-khieu/2412353/chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.