Phiền phức không khác biệt
Edit: Yunchan
***
Vào hoàng hôn ở thành Bình Xương, trong khách điếm Phúc Lâm.
Trong phòng chữ thiên của khách điếm, Thời Hoàn nhìn chằm chằm vào bàn thức ăn ê hề trước mắt mà bàng hoàng tới sững sờ, nó ngước cặp mắt rụt rè lên nhìn Hàn Ngâm, lí nhí nói: "Những thứ này..."
Giọng nó nhỏ xíu, ánh mắt còn ngập đầy căng thẳng và bất an, kèm theo đó là khát vọng cháy bỏng.
Hàn Ngâm hiểu rất rõ tâm trạng này, thậm chí còn thấy nhơ nhớ Lạc Vân Khanh. Trước đây lúc gặp gỡ Lạc Vân Khanh, được hắn dẫn vào tửu lâu ăn cơm, cô cũng có vẻ mặt thấp thỏm và mừng rỡ thế này đây.
Cô khẽ mỉm cười nói: "Ngươi muốn ăn cái gì thì cứ ăn cái đó."
Sợ Thời Hoàn xấu hổ, cô cũng không giục nó mà cầm đũa lên gắp một miếng trà khô trộn tể thái, còn quay đầu bắt chuyện với bán yêu Vân La đã tỉnh lại, bảo cô bé tới ăn chung.
Vân La lắc đầu: "Ta đã Ích cốc rất lâu rồi."
"Ích cốc rồi cũng ăn được mà." Hiên Viên Túc vừa nói vừa càn quét đồ ăn trên bàn như gió cuốn mây tan, nhưng nó không ăn một mình mà còn gắp đầy cả một chén cho Thời Hoàn: "Đây là chân vịt quay, cá hấp, chân giò hun khói, thịt giã tỏi, còn có cá viên phỉ thúy, tôm rang, đậu hũ bát bảo..."
Thời Hoàn ăn còn chưa xong Hiên Viên Túc đã gắp lia gắp lịa, nhưng hai mắt nó vẫn hưng phấn tới phát sáng.
"Hiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-tien-tien-khieu/2412330/chuong-194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.