Người có lúc tương phùng
Edit: Yunchan
***
Giọng xuất hiện bất ngờ này hoàn toàn không vang dội, nhưng âm điệu biếng nhác trầm trầm đó lại êm tai mê hoặc tới khó thể hình dung, khiến người ta không tài nào xem nhẹ, thế nên mọi người có mặt ở đây đều nghe rõ mồn một.
Phần lớn vẫn bình thường, chỉ ngoảnh đầu tìm người lên tiếng, muốn nhìn xem rốt cuộc là ai to gan như vậy, châm chọc chưởng môn tứ đại môn phái mà chẳng chút kiêng dè. Trong khi chưởng môn tứ đại môn phái thì phản ứng hoàn toàn khác hẳn, sau khi sững sờ, trên mặt họ đã viết đầy nỗi kinh hoàng! Kinh hoàng! Kinh hoàng tột độ!
Và nhóm Lạc Vân Khanh đang giằng co với chưởng môn tứ đại môn phái cũng có chung nét kinh hoàng y như thế. Nhất là Hàn Ngâm, trái tim bị cơn kinh hoàng và vui sướng ập tới đột ngột bỗng như bị bóp nghẹn, cơ thể lung lay chao đảo, gần như sắp ngất xỉu ngay tại chỗ.
Giọng nói này!
Giọng nói êm tai trầm ấm này!
Hàn Ngâm thật sự nghi ngờ mình đang mơ, nếu không, làm sao cô có thể nghe lại giọng nói vang vọng trong đáy lòng mình, từng giờ từng phút đều quanh quẩn trong cơn mơ của trong suốt ba năm qua được!
Mộ Thập Tam! Mộ Thập Tam!
Đôi môi cô khẽ mấp máy, trong lòng kêu gào, cơ thể cô gồng lên rất chặt, gồng tới mức xương cốt cũng đau đớn cứng đờ, cổ cô cũng chậm chạp không quay về hướng phát ra âm thanh.
Không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-tien-tien-khieu/2412295/chuong-212.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.