Đợi sau khi hai người “ồn ào” xong thì thời gian chỉ còn lại hai mươi phút, dưới ánh mắt ai oán lên án của cô nàng Thẩm, Cố Tích Hoa đứng dậy đi bấm mật mã.
“15131514… Vì sao là dãy số này?”
Tủ sắt “tách” một tiếng mở ra.
“Bức tranh treo trên tường là ‘Sistine Madonna’ của hoạ sĩ Raphael, bắt đầu vẽ bức tranh này vào năm 1513, hoàn thành tác phẩm vào năm sau.”
“Vì sao mật mã nhất định liên quan đến bức tranh này?”
Cố Tích Hoa lấy thứ bên trong tủ sắt ra, Thẩm Châm nhíu mày: “Nam châm?!”
Nam châm dùng để làm gì? Còn có cuộn len trên giường… Manh mối lộn xộn quá…
Ngoại trừ nam châm bên trong tủ sắt còn có một tủ sắt khác… Cái tủ sắt kia không phải quay số mật mã, mà là —— Thẩm Châm cầm qua nhìn, kết hợp màu sắc, năm lỗ hổng, từng lỗ đều có bảy màu sắc, đỏ cam vàng lục lam chàm tím.
Ngay lúc Thẩm Châm xoay tổ hợp màu sắc thì Cố Tích Hoa vươn tay sờ bên trong đèn bàn, xé thứ gì đó dính trên thân đèn. Trước đó Thẩm Châm đã xem xét cái đèn này, giấy nhám dán lên thân đèn, lộ ra phong cách cổ xưa, Thẩm Châm vẫn nghĩ rằng đây là thiết kế độc đáo của nó, cô chưa từng nghĩ rằng lại là một manh mối?
Cố Tích Hoa gỡ bức tranh xuống, dùng giấy nhám chà bức tranh, Thẩm Châm trông thấy đáp án hiện ra, cô nói không nên lời.
“‘Sistine Madonna’ là tranh sơn dầu, nếu bức này không có vấn đề thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-tien-sinh-co-phu-nhan/2962402/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.