Mặc dù Lâm Tử Diên không có kinh nghiệm, nhưng làm một người trưởng thành, điều cần hiểu tất nhiên cô vẫn hiểu.
Thẩm Tư Viễn nói vậy xong, cô đúng là không dám nhúc nhích, sợ gây ra chuyện gì đó.
Thẩm Tư Viễn cũng không phản ứng giống bình thường.
Qua nửa phút.
Anh như bị thuyết phục, cuối cùng bất đắc dĩ nhẹ nhàng bấm nhẹ vào eo cô: “Muộn quá rồi, bên ngoài không an toàn, tôi đi với em.”
Thẩm Tư Viễn đưa cô đến cửa nhà vệ sinh, lấy bật lửa và hộp thuốc lá trong túi áo ra, nói: “Vào đi, tôi ở bên ngoài chờ em.”
Lâm Tử Diên gật đầu, sau đó cũng không dám ngẩng đầu, trả lời: “Được, làm phiền anh.”
Trước gương trong nhà vệ sinh.
Lâm Tử Diên nhìn mình trong gương, hai bên má rõ ràng không đánh phấn hồng nhưng vẫn đỏ muốn chết.
Vừa rồi...
Chỉ có thể nói là ngoài ý muốn.
Cô không dám dò xét phản ứng của Thẩm Tư Viễn quá nhiều, nhưng cảm giác người đàn ông này vẫn rất bình tĩnh.
Cô vừa đi ra đã trông thấy Thẩm Tư Viễn tựa bên tường hút thuốc.
Khói thuốc lượn lờ quanh người anh, anh mặc áo gió màu đen dài, thấy cô đi ra, đôi mắt chứa ý cười nhìn sang.
Vừa thấy anh, Lâm Tử Diên không khỏi nhớ tới cảnh tượng trong rạp chiếu phim vừa rồi.
Nghĩ vậy, cô vô thức mở to mắt, vừa cảm giác mình suy nghĩ thái quá.
Tuy trông Thẩm Tư Viễn lạnh lùng cấm dục, nhưng cũng là một người đàn ông bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-tien-sinh-biet-cach-chieu-vo/2497759/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.