Lâm Tử Diên vừa nghe vậy, cũng không nhịn được mà quay đầu nhìn.
Thật ra ngay lúc nghe thấy giọng nói này, cô đã biết người phía sau là ai.
Có điều cô lại không ngờ Thẩm Tư Viễn sẽ bỗng nhiên xuất hiện ở đây.
Cậu chủ nhỏ kia vốn đang là bộ dạng cà lơ phất phơ, thời điểm cậu ta nhìn thấy Thẩm Tư Viễn thì bỗng nhiên đứng thẳng dậy, nhíu mày nói: “Thẩm Tư Viễn, sao lại là chú?”
Thẩm Tư Viễn nhìn cậu ta, nhướng mày: “Tạ Tinh Văn, mấy năm không gặp, cuối cùng ba cậu cũng chịu thả cậu về nước rồi nhỉ, vậy mà chuyện đầu tiên cậu làm sau khi về nước là lại định khiến ba cậu xấu hổ sao?”
Tạ Tinh Văn cắn răng, hình như có chút mất mặt vì bị anh chế nhạo: “Không tới lượt chú chỉ điểm tôi.”
“Hửm?” Thẩm Tư Viễn nhếch môi, thản nhiên nói: “Năm xưa lúc cậu còn nhỏ tôi còn từng ôm cậu, cậu còn tè một bãi nước tiểu lên tay tôi, quên rồi à?”
Lời này vừa dứt, Cố Dịch Diệp là người đầu tiên bật cười.
Lông mày Tạ Tinh Văn giật giật, gương mặt bỗng nhiên có hơi vặn vẹo: “Chú ở đây nói hưu nói vượn gì đó?”
Thẩm Tư Viễn không để ý đến cậu ta, nghiêng đầu nhìn Lâm Tử Diên: “Anh nghe qua ở đây chút chuyện nên đến đây xem thử.”
Môi Lâm Tử Diên khẽ mấp máy, cô vừa muốn giải thích với anh, thế nhưng Thẩm Tư Viễn đã lấy điện thoại ra gọi cho phía Lawrence.
Hôm nay Lawrence có chút việc nên không đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-tien-sinh-biet-cach-chieu-vo/2497640/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.