Biên dịch: Peanut
Nam Phong nghe thế bèn quay đầu nhìn về phía Đông, có điều bên trời đang mưa lớn lại lúc đêm tối nên chẳng nhìn thấy gì.
-Cưỡi ngựa tới, vừa từ đường lớn qua đây, có mười lăm ngươi.
Lão mù lắng tai nghe vừa nói.
-Sư phụ, có phải trốn đi không?
Nam Phong hỏi.
-Bọn chúng hẳn đã ánh lửa ở đây. Ngồi vào góc, ít nói chuyện thôi.
Lão mù lắc đầu đáp.
Nam Phong đứng thẳng lên rồi đỡ lão mù ngồi xuống chỗ góc nhà. Khi hắn quay lại lấy bàn kỳ và bọc quần áo, một đám ngựa to khỏe đã vọt tới trước căn nhà, người ngồi trên ngựa phần lớn mặc võ phục.
Nam Phong cầm bàn kỳ và bọc quần áo đến góc phòng, vừa ngồi xuống đã có người tiến vào trong nhà, chúng không kiếm chỗ ngồi ngay mà đứng thẳng hai hàng chờ đến khi một người đàn ông lớn tuổi mặc áo vải gai bước vào mới quây quanh y rồi đi về phía đống lửa.
Người đàn ông này khi đang bước đi lại chắp tay hướng hai người đang ngồi ở góc Tây Nam nói.
-Trời mưa to, xin mượn chỗ này nghỉ tránh mưa.
Nam Phong vốn cảm giác người đàn ông vận áo gái kia có chút quen quen, khi đối phương mở miệng thì hắn lập tức nhớ ra đã thấy người này tại Pháp hội. Người này với Hộ Quốc Chân Nhân và lão hòa thượng cùng ngồi ở mộc đài trên cao, họ Lâm, là chưởng môn một môn phái nào đó.
Lão mù không đã chỉ khẽ gật đầu.
Mấy người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-thien/3139661/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.