Chương 673
Giọng nói ôn hòa của Tô Vũ khẽ khàng vang lên bên tai nàng: “Không biết viết thế nào? Để ta dạy nàng”.
Hơi thở của Tô Vũ ở ngay bên cạnh luôn khiến Thẩm Nguyệt cảm thấy vành tai nóng bừng.
Mỗi khi viết một câu, hắn sẽ nhẹ nhàng đọc nó ra bên tai nàng.
Thẩm Nguyệt tự nhận rằng mình dùng bút lông viết chữ chẳng ra làm sao, nhưng nhờ có Tô Vũ dẫn dắt, chữ nào vẫn có thể nhìn được.
Ánh nến bên bàn lay động, khiến bóng hình của hai người như chập vào nhau, chiếu lên tường.
Sau khi viết xong một phong thư cho Bắc Hạ, Tô Vũ suy xét chu toàn, lại viết thêm một bức nữa cho Hoắc tướng quân ở biên cảnh để họ yên tâm.
Đợi khi viết xong chữ cuối cùng, Thẩm Nguyệt thầm thở phào một hơi.
“Đợi khi vết mực khô là có thể bỏ vào phong thư rồi”, Tô Vũ nói: “Sao thế, ta làm nàng căng thẳng à?”
“Chàng tựa sát quá, ta thấy không tự nhiên”.
Giọng nói của hắn như cọng lông vũ quét qua trái tim nàng: “A Nguyệt, nàng lại muốn trốn tránh sao?”
“Ai bảo thế, ta chỉ thấy không quen lắm thôi”, Thẩm Nguyệt đột ngột quay đầu, bốn mắt nhìn nhau, gần trong gang tấc.
Nàng thấy nét cười loang loáng trong mắt Tô Vũ nên khá buồn bực: “Chàng thích thấy ta lúng túng lắm sao?”
Tô Vũ nheo mắt, mê hoặc lòng người: “Ta chỉ thích nhìn dáng vẻ nàng bối rối hoảng hốt vì ta thôi”.
Khoảng cách gần như vậy không khỏi khiến Thẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-nguyet-mot-kiep-hong-tran/3958138/chuong-673.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.