Thẩm Nguyệt khẽ buông tay, trên ngón tay dính chút máu tươi. Sau đó nàng thở dốc mấy hơi, cơ thể vẫn chưa hoàn toàn khôi phục, lồng ngực phập phồng thở không ra hơi, làm chuyện như vậy khó tránh khỏi việc tốn nhiều sức lực.
Vừa rồi Tần Như Lương vốn định giúp nhưng nàng phản ứng cực nhanh, đẩy hắn ta sang bên cạnh trước một bước, khiến hắn ta không có cơ hội nhúng tay.
Tần Như Lương nhấp môi nói: “Đã là lúc này rồi mà cô vẫn không quên cậy mạnh?”
Thẩm Nguyệt hờ hững nói: “Ngươi không vẹn toàn, ta không vẹn toàn, ai ra tay cũng như nhau thôi. Dù sao cũng không phải chuyện lớn gì, ta có thể đối phó thì sẽ tự làm”.
Trong ngõ cụt vô cùng yên ắng. Những sát thủ áo đen thả nhẹ hô hấp, kiếm trong tay vẫn tí tách máu tươi.
Kẻ bám đuôi vừa rồi vẫn sống sờ sờ, bây giờ tất cả đều đã biến thành thi thể nằm trên mặt đất. Đôi mắt như ưng bên ngoài khăn che mặt của sát thủ áo đen cầm đầu nhìn về phía Thẩm Nguyệt, vừa rồi không cẩn thận bỏ sót một kẻ bám đuôi, vốn tưởng rằng sẽ hại đến người thuê, không ngờ lại bị nàng xử lý.
Thẩm Nguyệt giương mắt, bình thản nhìn thẳng vào hắn ta nói: “Làm việc phải làm đến cùng, xử lý thi thể sạch sẽ, một vết máu cũng không được để lại”.
Loại người sống dựa vào việc bán mạng giết người thế này, chỉ cần đủ tiền là có thể sai phái, hoàn toàn không quan tâm những vong hồn dưới đao có thân phận gì. Giao dịch kiểu này tương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-nguyet-mot-kiep-hong-tran/367857/chuong-511.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.