Đâu thể ngờ rằng, tuy nhị phu nhân đã bị đuổi ra khỏi phủ tướng quân, nhưng lòng tướng quân vẫn luôn nhớ nhung nàng ta! Nghe nói vì căm hận công chúa đuổi nhị phu nhân ra khỏi nhà nên tướng quân thậm chí mang cả canh gà độc tới cho công chúa, muốn đầu độc công chúa!
Nếu không phải nhân lúc công chúa không chú ý, con mèo hoang từ đâu lẻn vào lén uống canh gà, công chúa thực sự không biết canh gà có độc.
Thế mà con mèo hoang kia còn chưa ra khỏi Trì Xuân Uyển đã chết rồi.
Không ai trông thấy con mèo đó, nghe nói đã bị đem đi vứt.
Đám hạ nhân không khỏi xuýt xoa.
Lẽ nào tướng quân vẫn còn nhung nhớ nhị phu nhân nên trách công chúa đuổi nhị phu nhân đi?
Hôm đó Tần Như Lương mặt mày sa sầm ra khỏi Trì Xuân Uyển, miệng vẫn còn lẩm bẩm những câu như “khùng điên độc ác”, “độc phụ nhỏ nhen”.
Đủ thấy hắn ta và công chúa cãi nhau không hề vui vẻ gì.
Thẩm Nguyệt còn ồn ào đòi báo quan, đòi mang ít xương gà sót lại trong bát canh gà bị quăng vỡ tới quan phủ kiểm tra, xem xem rốt cuộc có độc hay không.
Nếu chuyện này đồn ra ngoài để người ngoài biết được thì khó coi lắm.
Thế là hạ nhân trong phủ vội vàng chạy tới khuyên ngăn, đại khái là tướng quân bị mê hoặc nên nhất thời hồ đồ mới làm ra chuyện như vậy, mong công chúa giơ cao đánh khẽ, vân vân và mây mây.
Thẩm Nguyệt nổi nóng hồi lâu mới dần dần dịu lại, bắt đầu lau nước mắt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-nguyet-mot-kiep-hong-tran/367820/chuong-474.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.