Hắn ta cúi xuống nắm lấy cổ tay của Liễu Mi Vũ rồi kéo nó ra khỏi góc áo của mình, sau đó hắn ta lại nói: "Liễu Thiên Tuyết, cho dù trước đây ta biết nàng đã làm nhiều việc không đúng, cho dù ta tận mắt nhìn thấy nàng cùng nam nhân khác chung chạ với nhau, cho dù ta biết nàng vì bảo vệ ca ca mà lừa gạt ta, thậm chí cho dù ta biết nàng âm mưu muốn lấy đi mạng sống của Thẩm Nguyệt và đứa trẻ, thì ta cũng cảm thấy trong đó có sai lầm cùng trách nhiệm của ta, ta chưa từng cảm thấy được nàng đê tiện độc ác, hạ lưu vô sỉ đến như vậy".
Ngay từ đầu nàng ta đã bày mưu tính kế dắt mũi hắn ta.
Sắc mặt Liễu Mi Vũ tái mét.
Tần Như Lương nói: "Bây giờ chỉ cần chạm vào nàng một chút cũng khiến cho ta cảm thấy dơ bẩn vô cùng".
Tay của hắn ta nhìn thì có vẻ vô lực nhưng lại không biết đã dùng bao nhiêu quyết tâm để hoàn toàn đẩy Liễu Mi Vũ ra khỏi thân thể của mình.
Tần Như Lương dứt khoát nói: "Nàng đi đi, đời này ta không muốn gặp lại nàng nữa".
"Ta không đi! Ta không đi!", Liễu Mi Vũ lại bám lấy y phục của Tần Như Lương: "Cho dù chết ta cũng sẽ không rời khỏi tướng quân!"
"Bây giờ ta sẽ không cầu xin cho ca ca của ta nữa có được không? Ta cầu xin tướng quân... đừng đuổi ta đi..."
Liễu Mi Vũ thương tâm khóc lóc: "Mọi chuyện trước kia là do ta sai, ta sẽ sửa... ta nhất định sẽ sửa, chỉ cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-nguyet-mot-kiep-hong-tran/367798/chuong-452.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.