🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tô Vũ bình tĩnh đáp lời: “Có lẽ đó chính là ý trời”.

Năm xưa hắn thất bại, vương triều Đại Sở mới bị đương kim hoàng thượng soán ngôi đổi triều. Nếu lúc ấy hắn không thất bại thì hiện giờ cũng sẽ không lâm vào tình cảnh thế này.

Tần Như Lương lạnh lùng liếc hắn nói: “Đại học sĩ đúng là giỏi ẩn nhẫn, bản lĩnh khá đấy. Bị người của thế tử lúc ấy truy sát cả dọc đường mà ngươi vẫn có thể sống sót”.

Tô Vũ mấp máy môi như có như không: “Vậy có lẽ cũng là ý trời”.

Thẩm Nguyệt nghe mà cảm thấy kinh ngạc vô cùng, cho dù ngọn lửa đang kề sát tay mà nàng không hề cảm thấy ấm áp chút nào.

Lúc đó Tô Vũ đã phải trải qua quá trình thập cửu nhất sinh thế nào mới trốn được tới đây? Chắc chắn hắn bị thương rất nặng, chẳng biết khát vọng sống đến mức nào mới có thể vượt qua tới giờ?

Lúc đó Đại Sở hỗn loạn, hắn bôn ba khắp nơi trong thời loạn, hắn đã phải bất lực khổ sở thế nào, Thẩm Nguyệt không dám nghĩ tiếp nữa.

Đột nhiên đầu ngón tay nàng hơi rát.

Thẩm Nguyệt đột nhiên hoàn hồn, muốn rụt tay lại. Tô Vũ đã nhanh hơn một bước kéo tay nàng ra xa khỏi đám lửa, nắm chặt trong lòng bàn tay.

Tô Vũ vuốt ve ngón tay nàng hỏi: “Còn nóng không?”

Thẩm Nguyệt ngơ ngác lắc đầu.

“Lúc sưởi ấm đừng nên ngẩn người”, Tô Vũ nhẹ nhàng nhắc nhở.

Hóa ra là Thẩm Nguyệt thất thần nên mới bị lửa bén vào ngón tay.

Tần Như Lương cũng giơ tay ra cùng lúc,

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-nguyet-mot-kiep-hong-tran/367755/chuong-409.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.