Nếu như Thẩm Nguyệt bắt buộc phải vào thành thì để Tô Vũ vào thành cùng nàng lại thích hợp nhất. Tô Vũ là người chu đáo và có năng lực nhất trong số bọn họ.
Chắc là bởi vì gần đây quan hệ giữa Tô Vũ và Thẩm Nguyệt trở nên căng thẳng cho nên hai người mới phải tách ra làm việc, cuối cùng Thẩm Nguyệt mới tính toán để cho một người quan trọng như Tô Vũ ở ngoài thành.
Tần Như Lương là người đầu tiên không đồng ý, hắn ta cau mày nhìn Tô Vũ nói: "Hắn có ở lại cũng vô ích, chi bằng để ta ở lại còn hắn thì đi cùng cô vào thành".
Hạ Du nói: "Ta cũng nghĩ để đại học sĩ cùng cô vào thành thì tốt hơn, còn Tần tướng quân sẽ cùng ta ở lại đây. Ở đây có nhiều người tị nạn như vậy, một mình hắn ở lại có khi cũng không thể xoay xở nổi".
Thẩm Nguyệt không ngờ rằng việc để Tô Vũ ở lại ngoài thành sẽ bị Tần Như Lương và Hạ Du phản đối.
Hai người này không phải luôn không thích Tô Vũ hay sao?
Không đợi Thẩm Nguyệt đồng ý hay từ chối thì Tần Như Lương và Hạ Du đã mạnh mẽ đẩy Tô Vũ đến bên cạnh Thẩm Nguyệt.
Tần Như Lương còn lạnh lùng nói: "Nếu như ngươi không bảo vệ tốt cho nàng ấy thì cứ đợi đấy".
"Như vậy cũng tốt", Tô Vũ bình thản nói: "A Nguyệt, nếu như nàng có ý kiến..."
Thẩm Nguyệt nghiêm mặt nói: "Ta biết, ta vẫn có thể kiên nhẫn. Chính sự ở ngay trước mắt, ta cũng chẳng phải là người không phân rõ phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-nguyet-mot-kiep-hong-tran/367738/chuong-392.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.