“Nhưng nếu ta làm gì bất lợi với các ngươi thì ngươi thà giết ta còn hơn là cứu ta cơ mà”.
Tô Vũ nói: “Tần tướng quân là người thông minh, ta đương nhiên có điều kiện của ta”.
Tần Như Lương trầm giọng, gằn từng chữ một: “Ngươi muốn ta giúp ngươi?”
Tô Vũ nhìn hắn ta với ánh mắt sâu như mực, lạnh nhạt nói: “Nếu ta chữa cho ngươi, tức là đồng ý với yêu cầu của A Nguyệt, tương đương với nàng cứu được ngươi. Sau này, đôi tay của ngươi là của nàng, cũng chỉ có thể nghe theo sự chỉ huy của nàng. Nếu ngươi đồng ý thì ta sẽ chữa”.
Tần Như Lương cười khẩy: “Nói nghe dễ quá, ngươi đang muốn ta từ bỏ lập trường, nhận nàng làm chủ đúng không!”
Tô Vũ nói: “Đương nhiên, Tần tướng quân vẫn có thời gian cân nhắc mà”.
“Nếu ta không đồng ý thì sao, ngươi không sợ ta về kinh rồi báo mọi chuyện của các ngươi cho hoàng thượng à?”
“Làm vậy có thể đổi lấy công danh lợi lộc hay là mỹ nhân cho Tần tướng quân đây?”, Tô Vũ thản nhiên nói.
“Không chỉ không được mà Tần tướng quân sẽ tiếp tục làm một kẻ tàn phế, biến từ tướng quân đệ nhất Đại Sở trở thành hạng người vô danh không có tiếng tăm gì”.
Tần Như Lương lạnh lùng nói: “Ngươi cho rằng ta quan tâm mấy chuyện đó à?”
“Tần tướng quân đương nhiên là không quan tâm, vậy còn mạng của A Nguyệt thì sao, ngươi cũng không quan tâm sao?”, Tô Vũ đưa mắt lên nhìn Tần Như Lương, giống như đã xuyên thủng hết thảy: “Tần tướng quân yêu công chúa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-nguyet-mot-kiep-hong-tran/367691/chuong-345.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.