Thế nhưng Đại tướng quân Dạ Lương lại vung tay ra lệnh: “Truyền lệnh xuống, không ai được phép manh động! Kẻ nào trái lệnh xử tử ngay tại chỗ!”
Ngay sau đó ông ta sai người đi bẩm báo với Hoàng đế Dạ Lương, Tĩnh Nguyệt công chúa đang ở đây, xin Hoàng đế Dạ Lương định đoạt.
Hoắc tướng quân thấy vậy hỏi: “Thế này là đánh hay không đánh?”
Tô Vũ thờ ơ nói: “Không vội, có chuyển biến tốt”.
Không biết đã đợi bao lâu, Dạ Lương bên đó truyền lệnh tới: “Ngô hoàng có lệnh, mời sứ thần và Tĩnh Nguyệt công chúa vào thành bàn bạc về việc hòa đàm”.
Hoắc tướng quân lập tức bố trí hộ vệ hộ tống.
Kết quả, Dạ Lương bên đó lại nói: “Chỉ có sứ thần và Tĩnh Nguyệt công chúa được vào thành. Mang theo hộ vệ thì thế nào, vào thành rồi có nhiều hộ vệ bao nhiêu cũng không giải quyết được vấn đề gì. Sao nào, các ngươi không dám sao, thế này còn xem gì là thành ý?”
Tô Vũ nhàn nhạt nói: “Chúng ta lập tức vào thành”.
Đơn thương độc mã tiến vào doanh trại địch, việc này gánh lấy nguy hiểm rất lớn. Chỉ cần một chút sơ suất, có thể sẽ không trở về được nữa.
Hoắc tướng quân làm sao có thể không lo lắng được chứ.
Tô Vũ nói: “Hoắc tướng quân chỉ cần lo việc trong quân, bình tĩnh chờ tin tốt là được”, hắn nhướng mắt nhìn về phía đại quân Dạ Lương: “Lúc này chấp nhận đàm phán coi như đã thành công một nửa rồi, Tướng quân đừng lo lắng”.
Hoắc tướng quân nói: “Ta đã hiểu, Tô đại nhân nhất định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-nguyet-mot-kiep-hong-tran/367640/chuong-294.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.