Lúc Hạ Du trở về, nhìn thấy Thẩm Nguyệt tự tay đút thuốc cho Tô Vũ, tự tay đắp thuốc vào vết thương của hắn.
Bây giờ Hạ Du mới hồi phục tinh thần, hắn ta khiếp sợ nhìn cảnh tượng trước mắt.
Hắn ta chưa từng thấy vẻ thùy mị của Thẩm Nguyệt.
Lúc nói chuyện Tô Vũ cũng rất nhẹ nhàng, ríu rít giống như tình nhân, hoàn toàn khác với dáng vẻ nói làm đâu ra đấy khi ở trạm dịch.
Thẩm Nguyệt và Tô Vũ ở chung một chỗ không giống vua tôi thông thường, giữa bọn họ còn có mối liên quan sâu sắc hơn.
Đột nhiên Hạ Du hiểu ra, tại sao Tô Vũ thần tốc ngày đêm chạy đến bên cạnh nàng, tại sao Thẩm Nguyệt không cho hắn ta báo cáo tất cả những chuyện gì liên quan đến Tô Vũ và nàng.
Hạ Du đứng ngây ngốc trong phòng, nhìn thấy họ trai tài gái sắc, nhất thời cảm giác vô cùng xứng đôi.
Cũng vào tối hôm qua Hạ Du mới biết, Thẩm Nguyệt biết chút công phu, nàng đã dùng cây trâm nhắm chuẩn xác vào tên sát thủ.
Mà Tô Vũ nhìn cũng không hề yếu, công phu của hắn cực tốt, một mình có thể giết sạch tất cả sát thủ.
Hai người họ không giống với vẻ bên ngoài, ngày thường che giấu bản thân, chưa đến lúc cần thiết thì tuyệt đối không bộc lộ mình.
Cho nên cái này chắc hẳn là bí mật.
Hạ Du biết bí mật của họ, không thể không dùng ánh mắt khác nhìn kỹ lại lần nữa.
Vô tình Hạ Du đã sớm không còn vẻ căm thù với Tô Vũ.
Huống chi tối qua Tô Vũ đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-nguyet-mot-kiep-hong-tran/367620/chuong-274.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.