“Ngươi nói ngươi không biết, tối qua ngươi dâng trà bánh, khi Ngọc Nghiên ra sân viện thì bị đổ thuốc, tại sao ngươi không nói, tại sao lại phải cho Thôi thị và Ngọc Nghiên vào trong phòng, sau đó đi gọi Tần Như Lương đến?”
Triệu thị cắn răng phủ nhận.
Thẩm Nguyệt lạnh lùng hung dữ nói: “Nhị nương, vào phòng bà ta lục soát”.
Triệu thị lập tức hoảng sợ.
Trước đây bà ta rất ít làm chuyện như này, trước khi làm đâu có chuẩn bị. Huống hồ tối qua sau khi xảy ra chuyện, bà ta bị Thôi thị nhốt lại, vốn không có cơ hội tiêu hủy chứng cứ.
Thôi thị lập tức đến phòng Triệu thị lục soát, chỉ lúc sau đã tìm ra hai chai thuốc, bên trong còn có thuốc mê chưa dùng hết.
Thẩm Nguyệt bày hai chai thuốc xanh đỏ trước mặt Triệu thị nói: “Triệu mụ, đây là cái gì?”
“Công chúa, nô tì…”
“Ai đưa thuốc này cho bà?”, Thẩm Nguyệt quan sát vẻ mặt bà ta, hỏi: “Bà nói thật cho ta, là Mi Vũ hay Hương Phiến?”
Triệu thị lắc đầu quầy quậy: “Không có ai cả… là nô tỳ nhất thời hồ đồ…”
“Mi Vũ không thể nào cam tâm dâng Tần Như Lương lên giường của ta, là Hương Phiến đúng không?”
Triệu thị vẫn lắc đầu.
Thẩm Nguyệt nói: “Nếu ngươi khai ra thì ta có thể tha cho ngươi một lần, nếu không khai, thì đừng trách ta giáng cho ngươi tội hạ độc hãm hại chủ tử”.
Nhưng cuối cùng Triệu thị vẫn không khai.
Triệu thị cố chấp, đã hứa với Hương Phiến không nói ra thì kiên quyết sẽ không nói.
Hương Phiến cũng là phu nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-nguyet-mot-kiep-hong-tran/367535/chuong-189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.