Thẩm Nguyệt nhướng mày, khẽ nói: “Đừng vội, ta còn chưa hỏi gì mà ngươi đã nói ngươi không biết gì thì có sớm quá không?” 
Một cảm giác áp bách vồ đến khiến Hương Lăng không thể làm gì khác, nàng ta đã tận mắt nhìn thấy thủ đoạn của Thẩm Nguyệt. 
Nếu tôi nay không chịu trả lời Thẩm Nguyệt thì dù nàng ta có vào trong đình hay không, Thẩm Nguyệt cũng sẽ không buông tha cho nàng ta! 
Nàng ta là nô tỳ bên người Liễu Mi Vũ, nàng ta nên sớm biết, dù xảy ra chuyện gì thì nàng ta sẽ là người đầu tiên không thoát khỏi quan hệ. 
Hương Lăng co rúm lại, khi Thẩm Nguyệt đến gần thì bất giác dùng sức đẩy ra, phản ứng bản năng của nàng ta là chạy trốn. 
Nhưng bây giờ Thẩm Nguyệt không còn là người phụ nữ có thai khó hành động như trước nữa, bây giờ nàng hành động nhanh hơn trước gấp vạn lần. 
Nàng bắt lại tay của Hương Lăng, không cần tốn sức mà đã có thể mạnh mẽ kéo Hương Lăng quay lại, ném nàng ta vào trong một cái trụ hành lang ở đình nghỉ mát. 
Hương Lăng đau đến rên rỉ, định há mồm lên gào. 
Chỉ cần gọi người đến thì sẽ thoát được một kiếp, trốn được lúc này! 
Nhưng Hương Lăng vừa mới há mồm ra thì Thẩm Nguyệt đã mặt không đổi sắc mà bóp chặt cổ nàng ta lại. 
Cổ họng Hương Lăng bị bóp, không nói được tiếng nào, ngay cả hít thở cũng khó khăn. 
Thẩm Nguyệt híp mắt, khẽ nói: “Muốn chạy à? Ta chưa đồng ý thì ai cho ngươi chạy?” 
Hương Lăng đạp chân, muốn giãy giụa, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-nguyet-mot-kiep-hong-tran/367505/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.